Bọn họ sau đó nhanh chóng quay về nước, công việc của Thần Gia Ngôn ngày càng dài đặt hơn đến nỗi không có thời gian để bên cạnh hai mẹ con Châu Cẩn Huyên.
Chỉ là anh đang cố gắng sắp xếp công việc để nghỉ phép một tuần để cùng Châu Cẩn Huyên đi thư giãn, chuyện này anh vẫn chưa nói cho cô biết và tất nhiên anh không dại gì nói cho Tiểu Lân nghe, anh chỉ muốn không gian chỉ có hai người thôi.
Sau nhiều lần thuyết phục cô thì anh đã thành công dụ dỗ cô dọn đồ vào phòng anh, cả hai sẽ chính thức ngủ cùng nhau.
Thần Gia Ngôn đang ngồi dựa lưng vào thành giường, ánh mắt chăm chú vào màn hình máy tính.
Ngay lúc này cô từ phòng tắm đi ra trên người cô là bộ đồ ngủ, áo cộc tay và quần đùi với hoạ tiết cực kỳ dễ thương đó chính là hình quả lê vàng.
Cô leo lên giường bò đến chỗ anh.
- Anh vẫn còn đang làm việc sao ? Anh làm ít thôi còn giữ sức khỏe nữa chứ
- Không phải anh đang làm việc mà là đang tìm một nơi để du lịch ngao du cùng em
Châu Cẩn Huyên nghe xong hết sức bất ngờ, ánh mắt cô lập tức nhìn vào màn hình, đập vào mắt cô là một hòn đảo Bali xanh ngắt, cô quay sang anh mà hỏi.
- Thật sự chúng ta sẽ đi du lịch thật sao anh ?
- Có vẻ như em phấn khích lắm nhỉ ? Đúng rồi, anh đã dành thời gian một tuần để đi nghỉ dưỡng cùng em, với cả anh còn vài những điều muốn nói với em
- Thật ạ, vậy chừng nào mình đi vậy anh ?
Châu Cẩn Huyên không kiềm chế được háo hức trong lòng mình, cô còn đưa gương mặt cún con nhìn anh.
- Vào ngày mai
Cô kích động ôm chầm lấy anh, Thần Gia Ngôn cũng yêu chiều ôm lấy thân thể mảnh khảnh của cô vào lòng mình, sau đó anh nhanh chóng gắp lại máy tính để trên bàn rồi trườn người xuống nằm.
Bàn tay thon dài khẽ vỗ về lưng Châu Cẩn Huyên, vậy là cả hai quyết định đến hòn đảo Bali tại Indonesia.
Sau một ngày, anh và cô đã đi đến nơi, hai người họ trước tiên đến thành phố Jakarta.
Tối đến, Châu Cẩn Huyên và Thần Gia Ngôn cùng nhau dắt tay đến tham quan ẩm thực đường phố của Indonesia, cô vốn là một người thích ăn những món ngon cô vậy nên vừa thấy đồ ăn đã nhanh chóng kéo anh đi đến quầy bán Kerak telor.
Hiện giờ là đã sáu giờ, Thần Gia Ngôn đưa cô đến bãi biển Sanur nổi tiếng ở Bali, hai người họ nắm tay nhau đi dạo với bãi cát trắng tuyệt đẹp.
Bỗng bất ngờ anh đi trước sau đó chặn bước chân đang đi của cô, Châu Cẩn Huyên khó hiểu không biết chuyện gì.
Trên gương mặt băng lãnh ấy luôn nhìn cô nghiêm túc khiến cho cô nuốt nước bọt đầy căng thẳng.
Bỗng câu nói của anh khiến cho cô sững sờ, vừa đau lòng.
- Anh muốn nói với em, là anh đã tìm được người mình thích...
Châu Cẩn Huyên không thể tin được những lời của anh nói vừa rồi, cơ thể cô đứng bất động tại chỗ ánh mắt sắp rưng rưng nhưng vẫn muốn mạnh mẽ không cho bản thân mình yếu đuối trước mặt anh, dù có đau lòng như thế nào thì cô vẫn chấp nhận mà tôi.
Khẽ nở một nụ cười gượng gạo, cô nói.
- Chắc người ấy xinh lắm anh nhỉ ?
- Ừa, anh cũng vừa mới phát hiện ra là còn bị ảo tưởng sức mạnh nữa....
- Anh...
Hai mắt Châu Cẩn Huyên trợn tròn một lần nữa kinh ngạc nhưng lần này là trên môi cười tươi, vì hạnh phúc cô không cần nghĩ nhiều liền lao vào ôm chầm lấy Thần Gia Ngôn.
- Đồ khốn kiếp...anh suýt chút nữa làm trái tim em chết đứng rồi không hả, chơi gì kỳ vậy...
- Anh xin lỗi, anh chỉ muốn trêu ghẹo em cho vui thôi mà thật không ngờ em cũng phản ứng đến như vậy
Châu Cẩn Huyên không nói lời nào liền đánh tới tấp vào khuôn ngực vạm vỡ của anh, nước mắt không hiểu tại sao lại rơi nhưng đây là giọt nước mắt hạnh phúc vừa vui sướng.
Cô yêu anh ấy ! Cho dù đúng hay sai chỉ cần anh ấy không buông tay, cô cũng không buông tay.
Còn đối với Thần Gia Ngôn, thà rằng yêu Châu Cẩn Huyên mà đau khổ còn hơn cả một đời anh không biết cô ấy.
Thần Gia Ngôn nhẹ nhàng buông cô ra, luôn dùng ánh mắt thâm tình của mình mỗi khi nhìn cô, anh bất ngờ lấy một chiếc hộp nhung nhỏ màu đen ra từ trong chiếc áo măng tô ra, anh từ từ mở ra.
Hiện trước mặt cô là một chiếc nhẫn kim cương hình bầu dục, Châu Cẩn Huyên hết lần này đến lần khác đều bất ngờ rồi đến kinh ngạc, cô quan sát kỹ mới biết chiếc nhẫn này không hề đơn giản mà chính là chiếc nhẫn kim cương đắt nhất thế giới với giá trị lên đến USD, cô sẽ không nghĩ anh lại có nhiều tiền đến như vậy và có thể mua được chiếc nhẫn với trị giá quá đắt đỏ, dấu ấn đặt biệt của chiếc nhẫn này là được chế tác vô cùng tỉ mỉ với những giác cắt chuẩn xác đến từng milimet tôn nên vẻ lấp lánh quyến rũ.
- Gia Ngôn...chiếc nhẫn này...? Đắt...đắt lắm đó...
Trái với sự bàng hoàng của cô thì anh lại rất bình thản, anh nhẹ nhàng bước gần hơn cô, giọng nói thâm trầm vang lên.
- Năm ngoái anh đến đây cùng với người yêu cũ, anh hỏi cô ấy có yêu anh không ? Nhưng cô ấy lại bảo không, thế là anh đẩy cô ấy xuống biển.
Bây giờ vẫn chưa thấy nổi lên....Giờ anh lại hỏi em, Em Có Yêu Anh Không ?