Thần Gia Ngôn thật sự nghiêm túc nói, nhưng Châu Cẩn Huyên lại nở nụ cười khinh.
- Anh nghĩ tôi cần anh chịu trách nhiệm chắc ? Nằm mơ đi, tôi sẽ không bao giờ cưới anh và tuyệt nhiên đứa nhỏ này không nên tồn tại
- Châu Cẩn Huyên, em đừng có hở ra là muốn phá đứa nhỏ vậy, tôi nói rồi đứa nhỏ phải sinh ra, em không được phép bỏ đứa nhỏ đi
- Anh lấy quyền gì mà ra lệnh cho tôi hả ?
Cả hai bắt đầu to tiếng với nhau, không má nào chịu thua má nào.
Bất ngờ Thần Gia Ngôn khởi động xe chạy với tốc độ nhanh, chiếc xe lăn bánh hướng đến vùng ngoại ô thành phố.
Châu Cẩn Huyên thấy con đường vô cùng lạ không phải con đường về nhà cô liền tức giận quay sang Thần Gia Ngôn.
- Anh đưa tôi đi đâu vậy hả ? Tên khốn này mau đưa tôi về nhà ngay
- Em trật tự chút đi, tôi chỉ đưa em về nhà của chúng ta
- Nhà chúng ta, ý của anh là gì đây ?
!
Trước mặt Châu Cẩn Huyên là một căn biệt thự quá rộng lớn, rõ ràng đây là biệt thử nhà vườn mang phong cách Châu Âu và kết tinh của không gian rộng rãi, hoà hợp với thiên nhiên cùng lối thiết kế mở, nhiều cửa sổ, đặt biệt là cửa kính nhằm tận dụng tối đa lợi thế sân vườn, ánh sáng tự nhiên tạo không gian trong lành giúp gia chủ cảm giác yên tĩnh, thư thái.
Nhưng bây giờ Châu Cẩn Huyên không quan tâm nơi này là nơi nào, cứ vậy muốn quay người rời đi thì bị bàn tay to lớn của anh kéo đi vào trong nhà.
- Anh làm gì vậy hả ? Mau buông tôi ra, tôi muốn về nhà
Thần Gia Ngôn nào nghe lời cô, nhưng cô quá cứng đầu anh nhấc bổng người cô lên đi vào trong.
Người hầu làm trong nhà tôn kính nhanh chóng cúi chào anh.
- Chào mừng ông chủ đã quay về nhà
Anh không nói gì cứ thế bế Châu Cẩn Huyên lên phòng ngủ của mình, điều này khiến không ít người hầu làm trong nhà không khỏi tò mò vừa cũng khá ngạc nhiên, họ từng làm ở đã mấy năm cũng chưa thấy ông chủ của mình đưa một người phụ nữ nào về biệt thự, mặc dù ông chủ của họ ít khi đến đây.
- Em hãy ngoan ngoãn ở lại đây, không được có ý định bỏ trốn
Châu Cẩn Huyên tức giận đứng dậy, hai tay siết chặt chỉ muốn một mạch cào nát bộ mặt tên cầm thú kia của anh.
- Thần Gia Ngôn, anh là đang giam cầm tôi đấy ư ?
- Cũng không hẳn, em nghỉ ngơi đi tôi ra ngoài một lát rồi quay lại
Dứt lời Thần Gia Ngôn quay người rời đi, Châu Cẩn Huyên nghiến răng đầy phẫn uất.
- Anh cút khỏi cuộc đời của tôi luôn đi đừng bao giờ quay lại hủy hoại cuộc đời tôi, tên khốn kiếp Thần Gia Ngôn
Nói xong cô ngã quỵ xuống sàn nhà rồi bật khóc nức nở, cô không hiểu sao bản thân mình đã làm gì mà lại dính đến tên ác ma như Thần Gia Ngôn, anh ta không những không cô mà làm cho cô phải có thai nhưng nhất quyết không cho cô phá thai, đã vậy tên ác ôn đó còn giở trò muốn giam cầm cô.
Ngay cả điện thoại cũng bị anh ta tịch thu, giờ cô không còn cách nào khác để liên lạc với mẹ mình chính là bà Hàn.
Trong phòng khách, Thần Gia Ngôn ngồi uy nghiêm đối diện với anh là một người đàn ông vô cùng điển trai sỡ hữu góc nghiêng thần thánh, với đường xương hàm tuyệt đẹp và anh ta cũng chính là luật sư giỏi nhất và nổi tiếng nhất trong thành phố Đế Đô và cũng như ngoài nước, anh ta đặt một tờ giấy ghi bản hợp đồng hôn nhân xuống bàn rồi dùng tay di chuyển đến chỗ Thần Gia Ngôn, khoé môi anh ta không ngừng giật giật.
- Cậu vã lấy vợ lắm hay gì mà cần cái này gấp gáp vậy ? Thật không ngờ Thần tổng của chúng ta cũng có ngày này sao ? Cũng đúng thôi cậu cũng đã ba mươi tuổi rồi cũng cần một cô vợ mà nhỉ ?
- Im miệng cho tôi
Trương Tân Kỳ cũng nhanh chóng ngậm mồm lại không dám hó hé bất cứ điều gì nữa hết.
- Nhưng mà Gia Ngôn này, tôi khuyên cậu nên có một bản hợp đồng tiền hôn nhân
- Tại sao ?
Thần Gia Ngôn để tờ giấy ấy qua một bên, vẫn là gương mặt lạnh lùng ấy khi nhìn người khác, Trương Tân Kỳ khẽ thở dài ngao ngán.
- Thật ra đó không phải việc cậu có tin tưởng vào người bạn đời của mình hay không, mà đơn giản đó chỉ là việc tránh những cái rắc rối về sau!
- Tôi hiểu rồi, cảm ơn cậu rất nhiều
Ánh mắt Trương Tân Kỳ loé lên, gương mặt anh ta trở nên bí hiểm.
- Thay vì cảm ơn tôi sao cậu không mời tôi đi uống rượu hửm ?
Khoé môi Thần Gia Ngôn khẽ giật.
- Được thôi
Trước khi rời khỏi biệt thự Thần Gia Ngôn đã điều động rất nhiều vệ sĩ tránh trường hợp Châu Cẩn Huyên bỏ trốn, và cũng ra lệnh cho những người hầu hãy luôn canh chừng cô cẩn thận.
!
Thời gian cứ thế mà trôi đi tám tháng còn mười ngày nữa thôi là Châu Cẩn Huyên dự sinh, trong khoảng thời gian đó cô không ngừng quyết sống chết với Thần Gia Ngôn, cô đã nhiều lần muốn tự tử nhưng đều bất thành, Châu Cẩn Huyên tuyệt vọng không biết phải làm sao cứ sống như mơ hồ.
Không biết trong khoảng thời gian đó Thần Gia Ngôn đã nói gì với mẹ cô nên mấy tháng nay không thấy tin tức bà tìm cô.
Châu Cẩn Huyên đứng trước ban công ngắm nhìn phong cảnh thiên nhiên nhưng trong lòng rất nặng nề, cô nhìn xuống chiếc bụng to đùng của mình mà thở dài chán nản, đúng lúc Thần Gia Ngôn bưng một tô cháo dinh dưỡng bước đến chỗ cô.
- Cẩn Huyên, em ăn một chút cháo đi cả ngày hôm nay em không ăn gì rồi
- Tôi không ăn
Kèm theo tiếng nói của cô cũng là hành động hất văng tô cháo vào người Thần Gia Ngôn.
.