Chí Tôn

chương 352: hồng yêu không màu, đại chiến tướng mở đầu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cơ bắp cánh tay phải của hắn lập tức bộc phát, gân xanh cuồn cuộn, báng thương đen kịt mạnh mẽ quét ngang, mang theo tiếng gió vù vù, khí thế cực độ hung mãnh, hướng Sở Vân quét ngang qua.

- Đến rất đúng lúc!

Sở Vân gặp nguy không loạn, trong mắt chợt bắn ra một đạo thần mang, chợt vỗ tiên nang bên hông, nhẹ hô.

Ầm!

Đại Yêu binh Long Du Thương quét ngang qua, xé rách không khí mang theo một gợn sóng màu trắng mắt thường có thể thấy được. Thế công vô cung mãnh liệt, nhưng lại chỉ quét vào một khoảng không. Trong nháy mắt, thân hình Sở Vân đã biến mất. Lúc xuất hiện đã đứng ở phía sau lưng Vũ Đại Đầu.

- Ngươi thua.

Sở Vân cầm Túy Tuyết Đao trong tay, lưỡi đao lạnh thấu xương gác ở bên cổ Vũ Đại Đầu. Vũ Đại Đầu nhịn không được khẽ rùng mình một cái, hắn cảm thấy lưỡi đao trên đầu vai giống như là một tòa núi băng, khiến cho hắn có cảm giác lạnh thấu xương. Truyện Sắc Hiệp

- Lại là chiêu này!

Vũ Đại Đầu có chút không phục, lẩm bẩm.

- Vốn đã không phải đối thủ của Thiếu đảo chủ, hôm nay ngài lại còn sử dụng Hồng Yêu không màu, mạt tướng sao có thể đánh trúng ngài?

- Ha ha! Đây chẳng phải là mục đích ta gọi ngươi đến để bồi luyện sao?

Sở Vân cười cười, nhấc Túy Tuyết Đao ra.

Nhắc tới đầu Hồng Yêu không màu này, Sở Vân chỉ cảm thấy giống như một kinh hỷ ngoài ý muốn. Vốn trên Thải Hồng Đảo, hắn cũng không bắt gặp một đầu Hồng Yêu đẳng cấp Đại Yêu nào, cho nên cảm thấy vô cùng đáng tiếc. Nhưng về sau, khi hắn lấy ra thứ đồ vật bị đóng băng thu được trong trận chiến cùng chiến hạm Phi Thiên kia, bị Hoàng Hiếu nhìn thấy.

- Hồng Yêu không màu!

Hoàng Hiếu chợt kinh hô.

Sở Vân vội vàng thỉnh giáo hắn, Hoàng Hiếu liền giải thích nói.

- Hồng Yêu phổ thông chia làm bảy loại: Xích, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử. Nhưng cũng có một loại Hồng Yêu đặc thù, thí dụ như Hồng Yêu nhiều màu, hoặc như Hồng Yêu màu trắng. Mà Hồng Yêu không màu, chính là Hồng Yêu trong truyền thuyết, so với chín

loại Hồng Yêu ở trên, ngay cả ngay cả Hồng Yêu màu trắng, cũng trân quý hơn vô số lần. Nó có đạo pháp thiên phú, có thể ẩn thân. Trừ thứ đó ra, nếu phối hợp với độn pháp, tốc độ so sánh với Hồng Yêu phổ thông còn phải nhanh hơn cả "Đáo Nhã".

Hoàng Hiếu sững sờ, ngẩn người nhìn đầu Hồng Yêu không màu bên trong, ngữ khí đầy khâm phục tiếp tục nói.

- Thuộc hạ ở trên Thải Hồng Đảo nhiều năm như vậy, cũng chưa từng gặp qua một đầu Hồng Yêu không màu nào. Loại Hồng Yêu này cực kỳ hi hữu, hơn nữa lại vô cùng khó bắt. Không hổ là thiếu chủ, ngay cả yêu thú như vậy cũng có bắt được.

Vì vậy, đầu Hồng Yêu không màu này đã trở thành yêu thú phụ trợ cho Sở Vân. Có được nó, Sở Vân giống như hổ mọc thêm cánh. Không chỉ đền bù được thiếu sót trong tốc độ, hơn nữa hệ thống ngự yêu trong tay cũng đã hoàn tất được bộ khung. Những ngày này, hắn chủ yếu rèn luyện cho đầu Hồng Yêu này. Xâm nhập vào rừng rậm trên đảo, tăng tu vi của nó lên. Lấy loại hình đạo pháp tốc độ làm chủ để phối hợp cùng nó. Mỗi ngày kêu một võ tướng đến luận bàn cùng mình. Trong quá trình chiến đấu, không khiến cho bản thân quen thuộc với cách vận dụng Hồng Yêu.

- Huấn luyện nhiều ngày như vậy, ta đã có thể sử dụng Hồng Yêu không màu một cách thuần thục. Loại chiến đấu luận bàn này cũng không còn cần thiết nữa rồi. Đại Đầu ngươi nhắn lại với những người khác, nói luận bàn hủy bỏ từ đây.

- Rõ, Thiếu đảo chủ…

Vũ Đại Đầu đáp ứng, ấp úng muốn nói nhưng lại thôi.

- Ngươi có chuyện gì?

Sở Vân nhướng mày.

- Dạ! Thiếu đảo chủ, mấy ngày luận bàn, Thiếu đảo chủ đều lấy Hồng Yêu không màu làm chủ, vẫn dưa dùng tới thực lực chân chính của bản thân. Mạt tướng muốn đánh một trận thực sự cùng ngài, để so sánh xem thực lực bản thân cùng thiếu đảo chủ sai biệt như thế nào?

Vũ Đại Đầu lúc đầu còn có chút ấp úng, bất quá sau đó càng nói, càng lưu loát.

- A! Nếu ngươi đã có cái tâm này, vậy cũng được! Đăng tràng đấu thêm một hồi nữa!

Sở Vân ngẫm một chút, sau đó rút Túy Tuyết Đao ra.

Qua năm hiệp, một luồng đạo khí màu trắng, phóng thẳng lên trời. Vũ Đại Đầu bị đánh bay ra ngoài, Thiết Tuyến Long Du Thương cũng bị đánh rớt, đầu thương cắm sâu xuống mặt đất.

- Cảm thấy thế nào?

Sở Vân mỉm cười nhìn Vũ Đại Đầu chật vật bò dậy.

Thần sắc Vũ Đại Đầu có chút ngốc trệ, hiển nhiên vẫn còn đang đắm chìm trong uy thế của Sở Vân, không thoát ra được.

- Thực mạnh! Quá mạnh!

Trong miệng hắn thì thào.

- Cố gắng lên! Thiết Tuyến Long Du Thương đã từng là binh khí trong tay Thiết Ngao. Hôm nay vào tay ngươi, ngươi cũng đừng cô phụ chuôi yêu binh thượng đẳng

này. Còn nữa, mấy chiêu này của ngươi...

Sở Vân thu hồi Túy Tuyết Đao, bắt đầu chỉ điểm cho Vũ Đại Đầu. Hắn cái hiểu cái không, mơ màng gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Sở Vân tràn đầy sùng kính.

- Báo! Quân tình khẩn cấp! Đảo chủ mời Thiếu đảo chủ, Vũ tướng quân nhanh chóng đi đến Nghị sự đường, thương nghị việc quân cơ!

Đúng lúc này một vị tùy tùng tiến vào diễn võ trường, lớn tiếng bẩm báo.

- Chuyện gì?

Sở Vân trầm giọng hỏi.

- Vệ gia phản loạn, Thiết gia, Mã gia, Trữ gia, Đoàn gia, Sa gia, Thẩm gia, Viên gia… Hai mươi sáu phương thế lực tạo thành liên minh thảo phạt bên ta.

Binh lính truyền tin lập tức hồi báo.

- Cái gì, hai mươi sáu nhà, có cả Thiết gia?

Vũ Đại Đầu nghe vậy, lập tức trợn tròn mắt, nghẹn ngào kinh hô.

Tháng năm Tinh lịch.

Trải qua một tháng nghỉ ngơi và hồi phục, Thiết gia từ trong chiến tranh đã khôi phục lại được một chút. Thiết Ngao tự mình đi Trữ Gia Đảo, cầu hôn Trữ Y Y. Trữ gia cầu còn không được cùng Thiết gia kết thành liên minh. Thiết gia có được sự giúp đỡ của Trữ gia, quân dụng đại thịnh. Thiết Ngao thân chinh, dẫn theo trăm chiếc chiến hạm, bốn vị thượng tướng, ba vị thiếu tướng, cùng chín ngàn binh sĩ, tấn công Thư gia đảo. Đồng thời thế lực hai mươi lăm nhà, kết thành liên minh phản thư cũng gia nhập vào bên trong đại quân. Ba vị đại tướng, hai vị thiếu tướng, binh lực mấy vạn. Từ bắc xuôi nam, một đường đánh qua.

Nghe được tin này, Thư Thiên Hào gấp gáp triệu tập chúng tướng thương nghị, Đại tướng thủ tịch Hoàng Hiếu nhận lệnh, mang theo một chi hạm đội, dốc hết toàn lực chặn đường cùng trì hoãn tinh nhuệ Thiết gia. Đồng thời Nhan Khuyết trấn thủ Thư gia chủ đảo. Mấy người Sở Vân tập hợp đại quân, chặn đánh liên quân nhà. Dùng tư thái ngẩng đầu tiến công, phản công liên quân.

Ngày tháng .

Thư gia quân chạm chán cùng liên quân trên biển.

- Quân địch thế lớn...

Đứng trên mũi tàu, Sở Vân tập trung tư tưởng, quan sát tình hình. Chỉ thấy hàng trăm hàng ngàn chiến hạm địch đồng thời áp sát. Trên mỗi chiếc chiến hạm cờ xí ngập trời, phất phơ bay theo gió.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio