Chí Tôn

chương 6: hải ngạc thảo xà hỏa trung hồ, trong trứng yêu thú có huyền cơ (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Sở Vân, ngươi phải nhớ kỹ điều kiện nha! Nhận lầm, phải đổi trứng!

Thư Đại liếc Sở Vân, ngữ khí hung thần ác sát bổ sung.

Sở Vân cười cười, tiếp nhận túi Địa Sát Thạch Tệ, áng chừng, dựa theo trí nhớ và kinh nghiệm kiếp trước, trong này có khoảng ba mươi miếng.

- Nhanh đi, lấy tiền, còn không nhanh chóng phân biệt trúng cho chúng ta?

Thư Đại thúc giục.

Trong nhất thời, bất kể là Thư Đại Thư Nhị, hay là ngự yêu sư, đều đem ánh mắt tập trung vào trên người Sở Vân.

Sở Vân mặc bộ quần áo trắng mộc mạc, thần sắc lạnh nhạt như trước, chớp chớp đôi mắt đen như nước, duỗi đầu ngón tay ra, chỉ vào trứng trước mặt, không nhanh không chậm mỉm cười, nói:

- Quả trứng bên trái, trứng lớn như bồn, nói rõ hình thể yêu thú cực lớn. Sắc như biển, lạnh nhạt chỉ có một, nói rõ trứng này không phải song sinh, mà là đơn trứng. Nghe thấy tiếng hải triều lên xuống, đây là dấu hiệu của yêu thú hành thủy có tư chất tuyệt hảo. Đây chính là trứng yêu thú Hải Bạo Ngạc.

Thư Đại và Thư Nhị nghe vậy, hai đôt mắt tỏa sáng, vừa vội vừa vui:

- Nói tiếp đi, nói tiếp đi!

Sở Vân cười cười, nói tiếp:

- Quả chính giữa, to như chén, xanh nhạt như cây, nói rõ chính là đơn trứng hành mộc, thai nghén ra yêu thú hành mộc. Vỏ trứng sáng bóng, đây là đặc thù của yêu thú thân mềm. Trên vỏ trứng có đốm đen lấm tấm, nói rõ có độc. Từ trên thân trứng phát ra mùi thơm ngát, đây là dấu hiệu nhận biết mộc hành yêu thú có thiên phú cao. Đây là trứng của Lục Nha Xà.

- Về phần quả cuối cùng...

- Đừng nói, đừng nói. Hắc hắc, ta muốn quả trứng bên trái!

Bỗng nhiên hai mắt Thư Nhị đánh gãy lời nói của Sở Vân, đã biết được hai quả, quả còn lại chẳng phải là trứng của Hỏa Hồ sao? Đối với Thư Nhị hắn không có hứng thú, trực tiếp mở miệng, quyết tâm đoạt trước mọi người, chọn lựa ngay quả tốt nhất.

- Đi chết đi! Đó là trứng Hải Bạo Ngạc, là của lão tử! Từ khi nào ngươi đã muốn đoạt đồ vật của đại ca ta chứ!

Ánh mắt Thư Đại giận dữ, trong miệng hét lớn, đẩy mạnh một cái, bịch một tiếng, đẩy Thư Nhị ngã xuống đất.

- Lão nhân kia, ta chọn quả trứng này.

Thư Đại mạnh mẽ tiến về phía trước vài bước, sau đó nhào thẳng vào phía quả trứng kia.

Thư Nhị oán độc nhìn chằm chằm vào Thư Đại, trong nội tâm hừ lạnh một tiếng, vội vàng từ dưới đất bò dậy. Chạy đến quả trứng chính giữa, âm dương quái khí nói:

- Lục Nha Xà và Hải Bạo Ngạc đều là yêu thú có tư chất như nhau, sau này sẽ đào tạo thành tài. Hắc hắc hắc... Hãy đợi đấy, lão nhân kia, bổn thiếu gia muốn quả này!

Nói xong, bàn tay hắn vỗ vỗ vào quả trứng chính giữa.

- Tê tê…

Trên trứng yêu thú phát ra yêu quang nông đậm màu xanh lá, giống như tiếng rắn đang kêu.

Sắc mặt Thư Nhị bị dọa trắng bệch, bàn tay phải nhanh như thiểm điện rút trở về. Nhưng hắn lập tức lại cao hứng nói:

- Ha ha, ta muốn, đây là thai động linh quang! Mẫu thân nói quá đúng, Lục Nha Xà này có tư chất tuyệt diệu, thiên phú thâm hậu, đi theo bản thiếu gia, đây là tạo hóa của ngươi!

Hắn cao hứng, nói lộ ra khỏi miệng, hắn còn chưa phát giác. Thư Đại còn đang đắm chìm trong vui sướng, hai tay vuốt ve vỏ trứng yêu thú bên trái, còn thiếu chút nữa đã đem thân hình mập mạp của mình đè lên.

- Thư phu nhân đúng là có hai nhi tử tốt a... Hắc!

Ngự yêu sư cũng không vạch trần, khinh thường không thèm nhìn hai người bọn họ, ánh mắt của hắn tập trung nhìn Sở Vân. Hắn không nghĩ ra vì sao Sở Vân lại bỏ qua hai yêu thú tốt nhất như vậy, chắp tay nhường cho.

- Chẳng lẽ, quả trứng Hỏa Hồ còn lại, có ảo diệu gì sao?

Nghĩ tới đây, ánh mắt vị ngự thú sư này như muốn bắn phá quả trứng.

Trứng yêu thú này, màu sắc ngăn nắp, đỏ trắng rõ ràng, cũng là một quả trứng yêu thú không tệ. Nhưng nếu so sánh với hai quả khác, ngay lập tức cũng nhận ra sự chênh lệch.

Trứng yêu thú, cũng chia thành thượng đẳng, trung đẳng, hạ đẳng.

Thượng đẳng thì giống như trứng Hải Bạo Ngạc hoặc trứng Lục Nha Xà, không chỉ sáng bóng động lòng người, lại có thanh âm, mùi, thai động linh quang... Còn một ít dị tượng.

Trung đẳng thì giống như trứng Hỏa Hồ, màu sắc rõ ràng, giống như hàng mỹ nghệ tinh xảo, lẳng lặng nằm yên ở một góc.

Hạ đẳng thì giống như tảng đá, trên vỏ trứng có vết đen lấm tấm, vết rạn chi chít, chỉ phát ra một ít sinh cơ loáng thoáng.

- Đợi một chút, chẳng lẽ là...

Nhìn trứng Hỏa Hồ, đột nhiên vị ngự thú sư này nhớ tới một khả năng. Nhưng chợt hắn lại lắc đầu, không nhận, chối bỏ loại ý nghĩ này.

- Ai, xem ra đứa nhỏ này thật sự vì không thể ngăn nổi hấp dẫn do Địa Sát Thạch Tệ a. Nhưng cũng khó trách, Thư phu nhân vẫn luôn không chào đón hắn, bình thường tiền xài vặt đều bị cắt xén bớt. Đối với túi Địa Sát Thạch Tệ này, đối với hắn mà nói, chắc là một khoản tiền lớn?

Ngự yêu sư âm thầm đáng tiếc thay Sở Vân.

Một túi Địa Sát Thạch Tệ, đổi ngang một quả trứng yêu thú thượng đẳng, thật không đáng giá mà!

- Như vậy, ta đành phải chọn trứng Hỏa Hồ này thôi.

Thời điểm này, Sở Vân cũng đi về phía trước, dùng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve vỏ trứng. Trong thoáng chốc, hắn cảm nhận được sinh cơ trong trứng Hỏa Hồ.

Sinh cơ linh động, ôn hòa như vậy. Hắn không nhịn được cười lên một tiếng, loại cảm giác này, giống hệt tiền thế.

- Đợi một chút! Tiểu tử ngươi...

Thư Nhị nhìn thấy Sở Vân cười cười, trong nội tâm lập tức máy động, giật mình. Hắn suy bụng ta ra bụng người, lập tức cảm thấy chuyện này có chút kỳ quặc, nhưng cũng không nhìn ra Sở Vân đùa nghịch lừa dối điều gì. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Như thế nào, ngươi muốn lấy túi Địa Sát Thạch Tệ lại à?

Sở Vân liếc hắn một cái, lập tức dùng ngữ khí cấp bách, thậm chí dùng tay vỗ túi da trên ngực, làm ra cử động bảo vệ túi Địa Sát Thạch Tệ.

- Hừ, ta đang lo cái gì chứ! Tiểu tử này, chính là đồ hai lúa, chưa thấy qua tiền là gì! Ba mươi Địa Sát Thạch Tệ thôi, nhưng dù gì đây cũng là tiền tiêu vặt một tháng của ta. Hắc! Tiểu tử ngốc, sau này đừng khóc a!

Trong khóe mắt lóe lên tia khinh thường rồi biến mất, trong nội tâm của Thư Nhị càng yên tâm hơn.

- Tốt, đây là lựa chọn của các ngươi. Như vậy Thư Đại, ngươi chọn trứng Hải Bạo Ngạc. Thư Nhị, trứng Lục Nha Xà. Sở Vân ah, trứng Hỏa Hồ cũng không tồi, cố gắng lên!

Đã được ngự yêu sư khẳng định, lúc này Thư Đại, Thư Nhị mới chính thức yên lòng.

- Ân, cám ơn gia gia dạy bảo.

Sở Vân ôm lấy trứng yêu thú, cẩn thận đặt ở trong ngực, hướng ngự yêu sư trên địa đàn nói cảm tạ.

- Đi thôi, đi thôi! Mẫu thân đang ở bên ngoài chờ chúng ta!

Thư Nhị gọi Thư Đại, tiện tay cầm trứng Lục Nha Xà lên, không quay đầu lại đi ra ngoài.

- Nhưng trứng của ta lớn thế này, làm sao ta cầm ra đây?

Thư Đại ngơ ngác nhìn trứng yêu thú Hải Bạo Ngạc trước mặt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio