Chí Tôn

chương 98: tập thủ ấn luyện đan cơ bản, khiêu chiến sắp tới

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thời điểm rời khỏi chỗ ngồi, Mã Hữu Hài bước tới trước mặt Sở Vân, nhìn vào hắn, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Lần này không phải là ta không phải là ta thua, chỉ tạm thời cho ngươi kiêu ngạo một chút. Có gan thì tiếp thụ khiêu chiến của ta ngày hôm nay! Ta muốn cho ngươi hiểu thế nào mới là lợi hại chân chính!

Ngày hôm nay hắn rốt cuộc đánh mất hết mặt mũi rồi, muốn tìm lại một chút.

Sở Vân nhàn nhạt nở nụ cười:

- Dựa vào cái gì ngươi muốn đặc thù hóa, người muốn khiêu chiến ta có rất nhiều. Chỉ là ngươi yên tâm, ta sẽ công bằng rút thăm, so với phép khích tướng ngu xuẩn nông cạn này, không bằng ngươi cẩu khẩn còn hiệu quả hơn nhiều.

- Ngươi!

Mã Hữu Tài nghiến răng nghiến lợi, trong mắt toát ra vẻ phẫn hận và xấu hổ cực đoan. Nhìn vào nụ cười nhạt nhạt của Sở Vân, hắn hận không thể xé tên Sở Vân trước mặt thành hai nửa tại chỗ.

- Còn không đi? Chẳng lẽ ngươi thực sự muốn nuốt huyết khí đan tại chỗ?

Sở Vân đề cao âm lượng, trực tiếp đưa một viên huyết khí đan do chính mình luyện chế về phía Mã Hữu Tài.

Các thư sinh vừa mới rời khỏi chỗ ngồi của chính mình đều nghe được động tĩnh, không khỏi dừng lại bước chân. Bọn họ khe khẽ nói nhỏ với nhau, chỉ chỉ trỏ trỏ đối với hai người Sở Vân và Mã Hữu Tài.

Mã Hữu Tài phi thường xấu hổ, cảm giác được cái nhìn của mọi người xung quanh giống như kim châm cắm thẳng vào mặt chính mình. Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, tàn bạo trừng mắt liếc nhìn Sở Vân. Mang theo thần tình tức giận, mạnh mẽ đẩy đoàn người ra, rời khỏi hiện trường.

Xung quanh cười quang.

Sở Vân cũng không rời đi, mà bước tới trước mặt Bạch Mi Đan Sư, ngồi xuống.

- Muốn học tập thủ ấn luyện đan phải biết ba pháp môn lớn của ngự yêu sư, điểm này ngươi đã học hay chưa?

Sắc mặt Bạch Mi Đan Sư nghiêm túc, chậm rãi hỏi Sở Vân. Các thư sinh trong học đường đã rời đi hết, chỉ còn hai hai người bọn họ.

- Lý giải một chút!

Sở Vân gật đầu, dựa vào ký ức kiếp trước đáp:

- Ba pháp môn lớn, phân biệt là thanh ngự pháp, ấn ngự pháp, linh ngự pháp. Trong đó thanh ngự pháp là mở miệng nói, hô lên tên gọi đạo pháp, hạ đạt mệnh lệnh. Ấn ngự pháp chính là kháp động thủ ấn, chỉ huy ngự yêu. Linh ngự pháp là bằng vào ý niệm trong đầu bản thân, tiến hành câu thông đồng bộ với yêu.

Bạch Mi Đan Sư nhẹ nhàng nhíu mày:

- Đây chính là ấn tượng thô thiển nhất của các du hiệp đối với ba pháp môn lớn, nhưng ngươi có hiểu biết như vậy đã coi như rất không tồi!

Sau đó hắn giải thích tường tận:

- Hai loại khác tạm thời không cần để ý, ngày hôm nay nói tới ấn ngự pháp. Ngự yêu sư có thể thông qua kháp động thủ ấn, lấy tiếng nói của bàn tay để chủ uy yêu linh. Ấn ngự pháp theo công năng phân biệt, chia làm chiến đấu ấn, luyện đan ấn, luyện binh ấn, hành phục ấn các loại. Ấn pháp càng tinh diệu, hiệu quả khi sử dụng càng thêm trác việt, ngày hôm nay ta sẽ dạy ngươi luyện đan ấn cơ bản.

Hai mắt Sở Vân nhất thời tỏa sáng, trong lòng kích động, nhịn không được điều chỉnh tư thế ngồi một chút. Chỉ cần bộ luyện đan ấn cơ bản này, nếu như để ở bên ngoài tuyệt đối là thứ chỉ có thể ngộ không thể cầu.

Hắn tại kiếp trước xa xa không hy vọng có thể sở

hữu một bộ luyện đan ấn.

Hiện tại, không chỉ cung cấp cho hắn cơ hội học tập, còn có danh sư đơn độc phụ đạo. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Sở Vân đặc biệt quý trọng kỳ ngộ như thế này.

Loại thần tình của hắn rơi vào trong mắt Bạch Mi Đan Sư, nhất thời càng khiến Bạch Mi Đan Sư có cảm tình tốt. Vô luận là vị tiên sinh nào đều thích thư sinh chăm chỉ hiếu học. Chân tình của Sở Vân hiện ra, đây chính là thứ Bạch Mi Đan Sư rất ít nhìn thấy trên người các thư sinh bình thường khác.

Bởi vậy, Bạch Mi Đan Sư càng thêm giảng giải dụng tâm. Thậm chí ở trong đó còn truyền đạt rất nhiều kinh nghiệm sử dụng quý giá của riêng bản thân, giúp Sở Vân trách được rất nhiều đường vòng.

Thủ ấn luyện đan ấn cơ bản chỉ có bảy loại. Thế nhưng tổ hợp thành các loại ấn bí quyết lại lên tới hơn năm trăm năm mươi loại, khiến Sở Vân vô cùng giật mình.

Nhưng mặc kệ là có bao nhiêu ấn bí quyết, hắn càng học càng thêm hăng say. Loại nhiệt tình học tập như thế này để Bạch Mi Đan Sư thưởng thức không thôi.

Một người học dụng tâm, một người dạy càng dụng tâm, thời gian trôi qua phi thường nhanh, hai canh giờ chớp mắt đã trôi qua.

- Được rồi, phần cơ sở nhất của luyện đan ấn ngươi đã học xong. Thế nhưng học được không có nghĩa là nắm giữ, nắm giữ cũng không có nghĩa là thành thạo, thành

thạo không có nghĩa là tinh thông, tinh thông không có nghĩa là thành bản năng.

Trước khi cáo biệt, Bạch Mi Đan Sư vỗ vỗ bả vai Sở Vân, nhẹ nhàng căn dặn.

Sở Vân nghĩ tới trên học đường có rất nhiều thư sinh đã sớm nắm giữ các loại thủ ấn luyện đan cơ bản, thế nhưng số lượng luyện đan thất bại càng không ít, gật đầu trả lời:

- Học sinh nhất định sẽ gia tăng luyện tập, Đan Sư!

- Uh, nước chảy đá mòn, cơ sở vô cung quan trọng. Yêu cầu tiếp theo của ta đối với ngươi chí ít là trình độ tinh thông. Sau đó học tập luyện đan ấn càng cao cấp hơn, ngươi sẽ phát hiện được chỗ tốt thật lớn trong đó, được rồi, đi đi!

- Học sinh xin cáo lui!

Sở Vân rời khỏi học đường, trong lòng đã âm thầm quyết định chủ ý: Tinh thông? Tuy rằng mục tiêu Bạch Mi Đan Sư hạ đạt không phải là mục tiêu của chính mình. Không thể nắm giữ được thủ ấn luyện đan cơ bản tới trình độ "hóa thành bản năng" thì quả thực quá mức xin lỗi chính mình kiếp tước.

Khổ luyện luyện đan ấn cơ bản.

Trước tiên bắt đầu từ bảy thủ ấn cơ bản, Sở Vân nắm thủ ấn bất động, mỗi một thủ ấn thay phiên nhau tu luyện một canh giờ, ý đồ dùng thân thể lưu giữ ký ức về bảy thủ ấn này.

Khóa học luyện đan kết thúc, lúc hắn trở về phòng ở, trước tiên bắt đầu khổ tu hai canh giờ.

Thẳng cho tới khi chính ngọ, lúc này mới bước ra khỏi phòng, một mặt kháp thủ ấn, đi về phía thực đường. Thời điểm ăn cơm, một mặt dùng thủ ấn cầm đũ, liên tục rèn luyện thủ ấn, hai bàn tay thay phiên nhau chuyển hoán.

Trong thực đường thỉnh thoảng có người dùng nhãn thần kỳ dị nhìn sang, Sở Vân không hề để ý, chỉ làm theo ý mình.

- Sở huynh, nghe nói trên khóa học luyện đan huynh lại làm náo động, ngay cả Mã Hữu Tài cũng bị dắt mũi. Di? Huynh kháp động thủ ấn làm gì?

Kim Bích Hàm vừa mới tan học, bước tới thực đường liền gặp được Sở Vân.

Sở Vân trả lời như thực chất.

- Ông trời của ta, huynh thực sự không biết cả luyện đan ấn cơ bản sao?

Kim Bích Hàm nghe xong, rất không nói gì, nhịn không được trợn mắt nhìn Sở Vân.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio