Chìa Khóa Mở Trái Tim Băng Giá

chương 12

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

-Thôi bây giờ tao phải về-BB

-Mầy về = gì-Như

-căng hải ( cẵng)-BB nói tỉnh bơ)

-Thôi để tao kêu tài xế đưa mầy về nastrong tao thầy đồ rồi đưa mầy về nhà lun-Như

-Vậy mầy về = gì-BB

-Tao kêu Anh Thiên chỡ về-Như……

-Ok, mà mầy ráng giữ ông LÂm với Ông Kiệt lại lậu lâu nha, ổng mà về trước tao thì tao die đó-BB nói giọng lo lắng

-Ok,! Giờ tao đưa mầy ra xe, rồi tao kêu bảo ogn tài xế lun-Như

-quay lại sân khấu F đang thể Hiện bài My Honey

-Phải nói F hát hok thua gì ca sỹ, làm cho mấy girl chết lặng vì F

-Kết thúc bài hát, ui bao nhiêu girl oa` lên tặng hoa cho mấy chàng,lam` mấy chàng lúng tung' ca? người ( tội nghiệp vườn hoa hồng đc trồng ở hoa viên trường, jo` chịu lũi oi` T.T)

-Như Đưa BB ra se rồi bước vào sân khấu đúng lúc F vừa bước xuống sân với đống hoan trên tay......

-Wao...ngưỡng mộ quá...-Như chọc F

-Còn chọ nữa hã, tại ai mà tụi anh phãi khốn khổ thế này.....-Thiên Nhăn nhó

-Hihi.......-Như cười trừ...

-Bạn Như đâu-Kiệt

-Về rùi......-Như

-sao về sớm vậy-Bảo

-Chứ ở đây hòi là nó bị mấy boy trong trường tháo mặt nạ ra sao-Như

-Cũng phải, -F đồng thanh

-Mà ti' nũa, anh Thiên đưa em về nha-Như nói nhưng hok biết câu nói của mình làm con tin nhoi' lên......( là Lâm)

-Lúc nảy đi = gì mà giờ kêu Anh đưa về-Thiên

-Đi = xe xe nhà do tài xe' nhà chỡ, mà tài xế đưa Nhỏ Bạn của em về rùi, nên em cầu cứu anh nak`-Như noi + cười Ngây thơ

-Thôi đc rùi cô nương-Thiên cười

-BB về đến phòng khách thì xựng người lại mắt trợn trắng

-Cháu về rồi ah, ba cháu có sao hok-Bà phương đang ngòi uống trà tại phòng khách nhìn nó hiền từ nói

-Dạ sao ah-nó nhăn mặt hok hiểu trước câu hỏi của bà Phương

-Ta nghe pe' khang nói là ba cháu bị bệnh nên cháu về nhà chăm soc phải hok-Bà Phương nói giọng giụ dàng

-Nhoc Khang cũng ranh mà lấm, biết đỡ lời cho mình-nó suy nghĩ thầm

-Dạ, hok sao ạ, ba cháu chỉ bị lên máu thôi-nó nói dóc hok chớp mắt lun

-uhm`, Cháu có nhớ hôm nay là ngày gì ko-Bà phương nhìn nó hỏi

-Dạ, cháu ko nhớ ạ-Nó lẽ phép

-Hôm nay là ngày kĩ niệm tháng cháu đến dầy làm đó-Bà phương đùa

-A`, cháu quên mất-Nó nhìn bà phương cười nhẹ

-Đây là tiền lương tháng này của cháu, ta tăng cho cháu thêm triệu, nghĩa là tháng này cháu đc triệu

-dạ, tại sao bà chủ tăng lương cho cháu-Nó nhìn bà Phương ngây ngô

-Ta nghe người làm trong nhà nói cháu làm việc rất chăm chỉ, hay giúp đỡ người , & vì con mà bé khang it' nghịch hơn trước, ham học hơn trước nữa, nên ta tăng lương cho cháu-Bà Phuong nói dịu dàng

-Dạ, mọi người nói quá thôi, cháu chỉ nhận triệu theo hợp đồng miệng mà bà chủ và cháu đã thỏa thuận lúc trước thôi, khi nào cháu thật sự làm tốt thì cháu mới nhận tiền lương tăng ạ-Nó lễ phép

-on pe' này học giỏi, ngoan, hiền, nhà nghèo mà hok ham tiền, có đc con dâu như nó thiệt tốt, nhưng tiết là nó hok đc đẹp, gia cảnh lại bần túng nữa-Bà Phương nói thầm rồi khẽ lắc đầu

-Thưa bà chủ cháu muốn xin bác đều ạ-Giọng nói của nói bây giờ hơi rụt rè

-Chuyện gì cháu cứ nói-Bà phương

-Mai bà chủ cho cháu nghĩ ngày đc hok ạ-Nó nói với ánh mắt cầu xin

-Đc mai cháu muốn về chăm sóc ba phải hok -bà Pương nói dịu dàng

-Da...dạ....vâng ạ-Nó nòi dốc tỉnh bơ

-vậy cháu xin phép lên phòng ạ-Nó khẽ cuối dầu chào rùi chạy lên phòng

-Quay lại chỗ Như....

_Thiên đang đưa Nó về, người đang nói chuyện vui vẽ thì Thiên nói câu làm Như xựng người

-Sao em lại chọn bài hát " Chưa bao giờ em hết yêu anh" để trình diễn vậy, mà em diễn tả cảm xúc của bài hát rất tuyệt cứ như là diễn Viên chuyện nghiệp vậy, lúc diễn ánh mắt của em hiện lên nõi buồn, nõi đâu da diết cứ như em là người con gái trong lời bài hát vậy-Thiên nói vô tư

-Nó hok nói gì hết chỉ im lặng, ánh mắt hiện lện nỗi buồn

-Em muốn hống gió tại bờ hồ-Nó nòi giọng buồn

-Thiên nghe & biết nó đang buồn nên cugn hok nói gì thêm chỉ láy xe tới bờ hồ rồi dừng lại, Nó bước xuống xe tiềm cái băng ghế gần đó rùi ngồi xuống, Thiên bước theo sao nó, người ngồi mà ko nói câu gì, không khí trở nên im lặng

-Thật sự thì lúc nảy ko phải em diễn tả cảm xúc của bài hát mà đó là cảm xúc thật của em, đó là nỏi buồn & sự đâu đớn thật của em, tựa bài bài là câu mà em muốn nói với người đả rời xa em, thật sự thì chưa bao giờ em hết yêu người ấy-Nó nòi giọng cực buồn & ánh mắt của nó thể hiện rõ đều ấy

-Lời nó đó là tim Thiên nhói lên, Thiên cố kiềm nén lại

-Em có thể kể cho anh nghe về chuyện của em và người đó ko-Thiên nói giộng hơi buồn, Nó ko nhìn Thiên mà ngồi kể lại, mắt nhìn về nơi xa xâm

- năm trước em quen người, chình người đó làm cho trái tim em phải rung lên từng hòi, em thật sự yêu người, yêu hơn cả bản thân em nữa,quen nhau tháng hok lần cải nhau, hok lần giận nahu, phải nói là rất...rất là hạnh phúc, đến hôm anh ấy hẹn em ra nói chuyện, hôm đó anh ấ nòi chuyện rất lạ, em cũng hk để ý gì nhiều, rồi cuối cùng anh ấy tăng cho em sợi dây chuyền, -Nó nòi rồi láy tay kéo sợi dây chuyền trên cổ nó cho Thiên coi

Hình dáng sợ dây chuyền: dây thì t/g hok biết tả sao, mà còn mặt dây chuyền thì là chiếc nhẫn kểu rất đơn giản, có dính kim cương lóe sáng làm nỏi bật chiếc nhẫn & chiếc nhẫn đó đc dính với chiếc chìa khóa đc khắc tên cùa ai đó ( nữa biết) bởi cái khoen tròn......

-Nó bỏ sợ dây chuyền xuống & kễ tiếp

& rồi sau hôm đó em ko còn gặp anh ấy nữa, đến nhà ko gặp ra par ko gặp, lên trường thì anh ấy đã chuyễn trường, điện thoại thì đổi số, yahoo thì hok online, tóm lại là anh ấy như biến khỏi hành tinh này,-Nói đến dây nước mắt nó đã rơi, nó cố nén lại nói tiếp

-Em thật sự bị sock khi anh ấy mất tích như vậy,suốt ngày em như điên như dại, chạy khắp nơi tìm kiếm anh ấy,& rồi em lại bị sock lần nữa khi biết anh ấy đi sang nước ngoài chỉ vì ước mơ của anh ấy mà bỏ em lại, ra đi hok lời từ biệt, từ đó em lại càng điên hơn, tối ngà ngốt mình torng phòng, rùi cầm tấm hình của anh ấy mà nói mình những câu mà em và anh ấy đã hẹn ước. lúc đó em hok gì người điên-Nó hok kiềm đc nước mắt,nó khóc ào lên, Thiên thấy vậy tim anh lại nhói lên từng cơn,Thiên choàng tay ra sau rồi ôm Nó vào lòng, nó hok phản ứng gì hết, nó lại kể tiếp

-Em thật là mai mắn khi có đc người bạn tốt,trong lúc đó nếu hok nó người bạn đó an ủi động viên em,thì chắt bây giờ em vô nhà thương điên ở rùi, nhờ có nó em mới có lại tinh thần mà đứng dậy & trỡ chính con người em, nhưng mà từ đó đến bây giờ em em ko thể iu ai nữa, vì em đã quá sock với mói tình đầu, rùi dần dần em trở nên lạnh lùng với mọi người như bây giờ-Nó nói giọng bình tĩnh hơn

-Thiên hok nói gì hết ngòi suy nghĩ tí rồi cất tiếng nói

-Vậy chính sợ dây chuyền mà hắn tặng cho em là chiếc chìa khóa thay hắn khóa trái tim em lại& llàm đống băng trái tim em a`-Thiên nói vẽ hơi buồn

-Uhm`-Nó gật đầu nhẹ thây cho câu trã lời

-& rồi anh sẽ là " Chìa Khóa Mỡ Trái Tim Băng Giá" của me-Thiên nói thầm & khẽ cười

-Đưa tay em cho anh mượn tí-Thiên dẩy nhẹ nó ra khỏi vòng tay rồi cầm tay nó lên lặt ngữa tay ra mà coi gì đó, vẽ mặt của Thiên bây giờ ngố ngố làm sao ấy làm Nó bật cười

-Anh làm gì vậy-Nó nìn Thiên cười

-Coi chỉ tay.....-Thiên nói tỉnh bơ

-Đễ làm gì-Nó ngu ngơ

-AAAA, chúc mừng em nha, em sắp có tin vui, vào nhày ko xa sẽ có cahgn hoàng tử, đẹp zai giống anh ne`( ông này tự tin quá), hào hoa phong nhã giống anh lun nè( nghe mà phát oi' lun), sẽ đến & mang hạnh phúc lại cho em, & người đó chình là " chìa khóa mở trái tim băng giá" của em-Thiên nói rùi cười......

-Nụ cười đó làm người xựng lại, tim đập loạn lên vài giây ( là ai bit' ời đó^^!)

-UI trui`, anh hành nghề bối hồi nào vậy-Nó nhìn Thiên cưới thật tươi & nụ cười đó làm Thiên bối rối, tim đập loạn lên

-Mới đây thôi, em là người đầu tiên anh côi đó-Thiên cười

-Vậy là niềm vinh hạnh hay là niềm bất hạnh của em đây-Nó chọc Thiên

-Ý, con pe' này dám chọc anh hã-Thiên nói rùi nhéo ma' nó, thế là hỗn chiến bắt đầu Thiên thì cứ nhéo má nó ( nhéo nhẹ nha), nó thì cứ oánh Thiên binh binh ( tội nghiệp Thiên ghê) đứa đang giỡn Vui vẽ thì điện thoại Nó vang lên......

-Có chuyện gì vậy Thảo-Nó

-Chị ơi tụi đàn em đốt nhà người ta-Thảo nói giộng hốt hoảng

_cài gì sao mà đốt nhà người ta, đứa nào gan vậy-Nó

-tại tụi nó nghe nói chị BăNg về nên tụi nó mừng quá đốt nastrong người ta ăn mừng hjhj,mà Chị Băng về rùi phải hok chị-Thảo ( nhân vật mới nữa giới thiệu sao)

-Sao tụi mầy biết-Nó hốt hoãng

-Thì em nghe mấy đứa bên trường chị đồn là có nhỏ nào giúp chị oánh mấy đứa phản chị, nghe đồn nhỏ đó oánh hay lấm ngang tay chị, mà mỏi lần nó đó xuất hiện đều giấu mặt - chiếc mặt nạ, em nghĩ ngoài chị Băng ra thì còn ai vào đây nữa-Thảo

-UHm`, rồi sao-Như

-Thì tụi đàn em muốn gặp cji Băng lâu rùi hok gặp, rùi gặp chị nữa cả tháng nay chị mất tích lun-Thảo

-Ok, mai gặp cỡ h -Nó

-dạ, tại địa bàn hả chị-Thảo

-Mà chị ơi em có nhỏ bạn, chơi đc lấm, cõ cugn ngangy tay em, em muốn đưa nó vô bang đc hok chị, mai em dẫn nó vô nha-Thảo

-Ok....-Nó

-vậy chị ngũ ngon.....-Thảo nói rùi cúp máy

-Chuyện gì mà đốt nhà người ta ghê vậy-Thiên đùa

-Nhỏ em nó giỡn......-Nó nói rùi cười, Thiên định chọc nó tiếp thì điện thoại Nó lại vang lên

-Gì hã con Tiễu Yêu quái kia-Nó cười

-Tiểu yếu quái cài đầu mầy,tao mớilanh lương nà, tiệu-BB

-Vậy sướng ời mai đãi tao ăn đó-Nó

-Đồ ham ăn, mai tao nghĩ học mầ xin phép dùm tao nha-BB

-Nghĩ chi bà ngoại-Nó

-Mầy quên mai là ngày gì rùi hã-BB nói giộng buồn

-Ngày là ngày bình thường......-Nó nói rùi bị xựng lại vì nó nhớ ra đều gì đó

-Tao nhớ rùi, mai tao đi với mầy- nó nói giọng buồn

-Chi, tao đi mình đc rùi.......-BB

-MẦy quên là nơi đó cũng là nơi mang bao kĩ miện cảu tao hay sao mà ma cũng quên là ngày cũng là ngày đệnh mệnh của tao hay sao-Như nói & nước mắt đã rơi

-Tao nhớ rùi thôi mai h ma qua rướt tao nha, nhớ đứng ở xa rồi điện thoại cho tao, tao lội bộ ra-BB

-OK! mà bang hội biết mầy về rùi đó. mai h ra hợp bang đó-Nó

_trùi sao tụi no biết-BB hốt hoãng

-Tin mà mầy ra tay nghĩa hiệp help tao bữa mà ocn T.Uyễn kéo băng oánh hội đồng tao với chuyện tao với mầy thi đễ giữ ghế chị hai trong trường của tao đó, loạt vào tai tụi nó, nên biết chứ sao-Nó

-Sao biết đc tao che mặt nạ mà-BB

-THì mầy có khi nào oánh nahu àm mầy hok đeo mặt nạ hok, kể cả lúc hợp bang lun, trong bang hội chỉ có tao với con thảo Biết mặt mầy thôi-Nó

-uhm` ha' tao quên-BB

-Quên cái đầu mầy, thôi ngũ đi mai tao qua rướt mầy-Nó

-Mầy Nhớ đem theo mặt nạ của bang chủ cho tao nha, tao qua Anh lâu quá nên tao bỏ cái mặt nạ đó đâu mất rùi-BB

-Mầy khỏi la nhà tao đống ăn hok hết nữa-Nó

-đâu mà có vậy-BB

-Từ Khi mầy đi thì tao cũng đeo mặt nạ khi hợp bang, & hi oánh nhua với mấy đứa trường-Nó

-Bắt sau tao hã-BB

-Cài đầu mầ chứ bắt theo, ngũ đi mầy...-Nó nòi rùi cúp mấy....

Thiên nảy giờ há hóc nhìn nó

-Làm gì nhìn em ghê vậy-Nó

-Em có bang hội hã-Thiên nói giộng bất ngờ

-Chuyện đó nữa em nói anh sao, giờ về thôi em buồn ngũ quá-Nó

-UHm`- thế là đứa lên xe về

-Ngày là ngày gì của nhỏ,& ngày mai tụi nó sẽ đi đâu, bang hội của nó như thế nào.......cháp sao sẽ rõ...^^!

-Sáng hôm sau Như chạy chiếc xe mui trần lại rướt BB, BB vừa bứa ra thì hơi bị choáng

-Mầy lụm đâu ra chiếc này vậy-BB đùa

-Lụm trong cửa hàng ah', lên đi mầy, còn đi make-up lại cho mày nữa-Như

-vậy đc rùi make-up chi nữa ngoại-BB châu mài

-Đc cái dầu mầy, bọn đàng em nhìn thấy mầy tụi nó xỉu hết, nhìn mầy tụi nó nhớ bà ngoại tụi nó lấm-Như cười

-Ngoại đầu mầy, đi thôi-BB bước lên xe, thế là chiếc xe lăng bánh chạy với tốc độ hết hồn, Như ghé vào tiệm trang điểm nỏi tiếng, đứa vào & make-up lại…….

-’ sau nhỏ bước ra,trỡ thành con người hoàng toàn……..

-Tiếp thoe thì ra shop, nhỏ bước vào lục đục cả h đồng hồ, bậy giờ BB đã trỡ thành người hoàng toàn , với cái áo thung đỏ tay dài đơn đệu, nhưng làm nỏi bật vòng eo thoan thả của nó, với cái quần jean trắng bó sát người + thêm đôi dầy ống màu nâu đất phối cùng sợi dây nịch màu nâu đất dính kim cương lấp lánh, trong nó thật năng động cùng bộ tóc uống thả………

-Như thì bận áo thung màu xanh lá, với chiếc quần jean lững màu trắng ngang dầu gói + với đoi ĐOC, tóc thì đc buộc cao, trong Như cũng năng động hok kém

-Bước khỏi shop BB càm theo hộp quà…….

-Tặng mầy nak`-BB đưa cho Như hộp quà

-Mầy mua lúc nào vậy-Như nhìn nó vẽ mặt bất ngờ

-Lúc mầy thử đồ ah', nhận đi-BB cười

-Tiền lương mầy có bao nhiêu đâu hok để lại sài mà mua đồ tặng tao chi tốn kém vậy-Như nói với nó giọng trách móc

-Hok nhận thì đừng nhìn mặt tao-BB nói vẽ mặt rất nghiêm túc

-MẶt mầy có đẹp đâu mà tao nhìn-Miệng Như thì nói nhưng tay vẫn lấy quà

-Còn cái này mầy đem về cho mamy tao, rùi cái này cho anh Thiên, àm mầy đừng nói tao tặng nha, mầy nói mầy tặng ah'-BB nói rui` đưa cho Như hộp quà nữa, hộp màu hồng cho mamy nó, còn hộp màu Xanh cho anh nó

-sao vậy-Như nhăn mặt

-Hok lẽ nói tao tặng, tới đó mamy với anh hai tao biết tao trốn về đây rùi sao-BB quát

-Hj`hj`, tao quên-Như cười trừ

-Thui đi đến chỗ đó đi-BB

-ok, les’t go……….-Như nói rùi láy xe như bay đến nơi gì đó ( tí biết)

-Chạy ra ngoại ộ tí, Như dừng xe tại ngọn đồi, rùi đứa bước xuống lội bộ lên ngoạn đồi đó, đi đc tí thì đến cài cổng rào kiên cố, có người bảo vệ gát, vừa nhìn thấy NHư thì chú bảo vệ liền cuối đầu chào

-Chào tiểu thư ạ-Chú bảo lễ phép chào nó rùi mỡ cửa cho nó & BB vào

-Căng dặn người làm vườn hok ai đc bước vào vườn hoa, nếu tui thấy có ai xuất hiện tại vườn hoa thì chú chuẩn bị dọn nhà đi nhe'-Như nói giọng răng đe

-da…da……vâng- chú bảo vệ sợ rung đùi

-Nó xong nó & BB bước vào, đi đc chút thì trước mặt tụi nó hiện ra vườn hoa hồng, hok phải hoa hồng thường nha, mà là cả vườn hoa hồng xanh, ánh nắng của mặt trời hok chói lấm chiếu vào những bông hoa đang hé nỡ càng tôn vinh lên vẽ đẹp của những bông hoa hồng xanh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio