-Lần này chỉ cảnh cáo, nếu lần sao dám đụng tới Như thì tụi này làm thiệt,tụi này noi' đc là làm đc, tụi này chỉ có cái mạng thôi hok tiết, cùng lấm tốn vài tỷ mua cái mạng dog của đứa bây thôi-BB nói giọng lạnh vô đối khiến nhỏ đó lạnh người, hok chỉ đứa đó mà còn cả bang của Bạch Hổ & Thiên Long cũng thế………..
-Thả tụi nó đi-BB lại nói giọng cực lạnh
-Biến-Con Thảo nói giọng đanh thép là nhỏ giật mình chạy mất dép………
-Rồi BB kéo Thảo đi Kêu Thảo nói hết mọi chuyện cho Thảo Nghe rồi keu nó giữ kính chuyện nó trốn về đây.......
-Rồi đứa cùn ra hợp với bang
-NÀo giới thiệu với chị hay đây là......con Thảo đang nói ngon lảnh Thì Như nhảy vô họng con thảo Nói
-Tụi tao quen rồi khỏi giới thiệu
-Uhm`, mà tụi em muốn qua học cùng trường với chị, để chị ở bển mình tụi em hok yên tâm-Thảo nói giọng lo lắng
-Mầy Khinh thường tài năng của tao thế ah`, tụi bây qua hết thì bọn Hắc Long bên Trường hoàng gia ( trường hoàng gia cũng al trường Thuộc sỡ hữu của Như) ai trị hã-Như hơi lên giọng
-Nhưng! -Thảo cố cải bướng
-Hok nhưng nhị gì hết,-Như quát làm Thảo ngậm họng lun
-Hay để mình qua bển cho-Phương nhẹ nhan` len tiếng
-Đc ah', xẵng Phương giam' sat' bạn trai no' lun-Thảo mừng rỡ
-suy nghỉ hồi la^u Như mới gật đầu Thảo thấy vậy mừng rỡ
-LA........la....la......-Điện thoại Thiên vang len
-Con nghe nak`, mamy-Thien, nghe từ mamy long BB thắc lại
-Sao...văng con về lien`-Thiên vọi tắc may' rui` quay qua nói với Như
-Co' tin của BB, anh về trước nhe' Thien noi' rôi` chạy ve` F cung` lu~ đan` em cũng về theo,Như chạy theo Thien & đưa cho Thien mon' wa` mà BB gữi cho Thien & mamy
-Anh Thien, a gữi cai' này cho bac' gai' roi` cai' này cho anh-Như
-Cho a ah'-Thien Bắt ngờ
-Uhm`-Như noi' ma` hok bit' co' người đang ep' tim ( La^m ah')
-Sao em tặng cho anh vậy, thik anh ah````ã-Thien buộc miệng noi'
-Anh mơ ah```ã.-Như noi' roi` bước vô -Thien thì cảm thấy hơi hục hẫn còn La^m thì thấy vui vui
-Thiên vừa về tới nhà, liền chạy vào nhà như ma đuổi vì có tin của em gái nó mà
-Vừa chạy đến phòng khách Thiên gặp người đàn ông trong rất lịch lãm, ngồi đối diện với mama, Thiên xựng người trong s rồi xông lại tóm lấy cổ áo người đàn ông & hét lên
-Ông đến đây làm gì
-BB mất tích rồi-Người đàn ông nói giọng nghèn nghẹn, nghe xong Thiên như bi xét đánh vậy, mắt Thiên bắt đầu rưng rưng vì thiên thương em gái nhất mà
-Ông n ó cài gì hã, ông chăm lo cho em tôi như thế nào mà nó phải bỏ nhà đi hã, người đàn bả của ông đã hành hạ em tôi sao mà nó phải bỏ nhà đi-Thiên quát lên tay nắm lại thành nắm đấm
-Thiên!, buôn baba con ga-Mamy thiên quát lên
-Ổng không phải là baba của con, con chỉ có mama thôi-Thiên quát lên
-Im ngây!bây giờ phải tìm BB ngay.........-Mama Thien quát lên ánh mắt bà ngấn lệ
-NÓ đã bỏ nhà đi cả tháng nay rồi, ta đi tiềm khắp nước Anh cũng chẵng thấy nó, không biết cả tháng nay khó sống ra sao nữa, khổ thân con tôi-Người đàn ông buồn bã nói, giọng rất ân hận
-Tại ai mà em tôi ra thế hã-Thiên quát len, mắt đày sát khí
-Baba đâu biết, việc gữi tiền qua thẽ ATM thì baba giao cho dì Tuyền bab đâu biết là bã đã ống băng thẻ ATM của BB từ khi nó bỏ nhà đi-người đàn ông nói lí nhí
-Ông nói cài gì hã, vậy là cả tháng nay em tôi phải tự kiếm tiền mà sống ah`-Thiên quát lên, nước mắt tuôn ra
-Người đàn ông khẽ gặt đầu thay cho câu trả lời và cái gặt đầu ấy như ngản mũi kim đâm vào tim của mama Thiên, & như là hàng ngàn ngọn dao khứa vào kòng Thiên….
- Tuần trước, ta mới nhận đc phong bì, ta mỡi ra xem ta mới biết đó là của BB gữi cho ta, trong ấy là những hình ảnh của Tuyền ( dì ghẽ của BB) và ông quãng gia ngoại tình, ta mới trắng mắt ra, rồi đuổi ông quãng gia & li hôn với con đàn bà ấy, đến lúc đó ta mới biết Thẻ AtM của BB bị đống băng cả tháng nay & biết con đàn bà kia đã hành hạ con nhỏ năm nay-Người đàn ông nói nước mắt ông rơi, tới giờ này Mama thiên không kiềm đc nước mắt, khóc òa lên, còn Thiên như chết lặng
-Thiên con gọi cho pé Như xam nó có tin gì của BB khong-Mama Thien nối torng tiếng nất
-Không! Cả tháng nay Như cũng mất liên lạc với BB-Thiên nói ánh mắt torng như vô hồn
-tất cả là lỗi của ta, không quan tâm đến BB-Người đàn ông lấy tay đập mạnh vào ngực mình
-Ông im đi, em tôi mà có chuyện gù thì tôi không tha cho ông đâu-Thiên quát lên mắt đầy sát khí
-Còn về phía BB khi hộp bang xong thì Thái & Phương kéo nó NHư & Thảo đi đến nơi……
-Ket……………………….-Tiếng thắng xe của Thái lại ngay chỗ ngọn đồi hoa hồng xanh
-Ủa sao đưa tụi em tới chỗ này, hòi sáng tụi em mới vô đây nak`-Như ngây ngô hỏi
-Thì đi lên đi-Thái nó ời kéo tay hư & BB đi
-Đi lên đc tí thì Thái ngây ngô hỏi
-Ủa sao nơi này lại bị rào lại vậy, lại có người giữ nữa, năm trước đâu có
-Thì tại vì em mua lại nơi này mà, e mới mua lại cách đây khoảng năm ngoài ah`-Như
-Ah`, vậy vô đc hok-Thái ngây ngô hỏi
-Hỏi ngu, em là chủ chổ này chẵng lẽ em vô hok dc-Như nói rồi cóc đầu Thái, Thái thì cười trừ
-Thế là cả đám người đi vào khu vườn hoa hồng xanh, Thái dẩn đường, Thái dẫn cả đám đến nơi kín nhất của khu vườn & cũng mất nhất của Khu vườn, dưới táng cây rộng lớn, nơi này Như và BB chư biết dù đã đi vào khu vườn này hàng tỷ lần ời
-Đi đến nơi đó Thái quỳ xuống làm cả đám hốt hoãng trừ Phương, Sau khi Thái quỳ xuống thì BB cũng quỳ xuống lun, mà nói đúng hơn là BB đứng hok nỗi nữa Khi trước mặt BB bây giờ là ngôi mộ, trên bi mộ khắc Tên: Trịnh Gia Minh ( người phụ BB &làm cho trái tim BB đống băng trong năm nay……….)
-BB hok nói lên lời nữa nước mắt tuôn rơi mãi, cố kiêm` lại cũng ko đc nữa
-Tai…..tai…sao.như thế này….khi….. nào…. vậy…-Như hốt hoãng nói hok lên lời lun
-Vào ngày này năm trước, BB có nhớ gì không? –Thái quay mặt lại khóe mắt còn ngấn lệ
-Khanh gọi cho em bảo là Minh bị baba em sai người đâm, rồi đột nhiên cúp mấy em gọi quài không đc, rồi em chạy đi tiêm`, không gặp,e chạy lên nhà Minh thì thấy mình đang âu yếm & đùa giỡn vui vẽ với người con gái……-Nói đến đây BB hok thể nào nói tiếp đc nổi đâu trong quá khứ lại hiên lên làm tim nó đâu nhói
-Người con gái đó là tôi-Phương lên tiếng làm nó Như & Thảo đơ người
-Lúc đó tôi mới từ Bên Mỹ về, tui yêu Minh, đến Ngày này năm trước, tôi hẹn Minh ra để tỏa bày,Mình không chấp nhận tôi vì Minh iu BB, rồi tui cũng hiểu và chấp nhận xem anh ấy là anh trai, rồi anh ấy lên xe đi về, ai ngờ vừa mới bước lên xe thì từ đâu đám bay lại cầm giao đâm thẳng vào ngực của Minh rồi bỏ chạy, tôi hốt hoãng chạy lại ôm Minh, rồi kêu điện thoại cho Anh Thái lại….., rồi đưa Minh vào bệnh viện, bác sỹ nói là vo nhát dao quá sâu lại ngay tim nữa, hok thể qua khỏi, mọi người vào nhìn mặt lần cuối đi, cả đám lao vào phòng Minh trong nước mắt,Minh mỡ mắt nhìn bọn tui và nói, hãy đưa tôi về nhà,& không đc nói cho BB biết…….
-Rồi thế là cả bọn đưa Minh về nhà, nhưng mà thằng đàn em vô tình gọi cho BB biết nên tôi đã ngăn lại & đập vỡ điện thoại lại, Minh biết thế nào em cũng đến tiềm nên minh cố gắng diễn màng kịch đó-Thái Tiếp lời
-Đợi khi cô tới Minh dùng hết sức đùa giỡn cùng tôi vì lí do không muốn cô đâu khổ khi biết Minh chết, và cố nói ra những lời tàn nhẵn đó trong khi anh cũng rất đâu khi nói ra những câu ấy-Phuơng kể lại trong nước mắt
-Rồi em vừa đi thì Minh gục xuống liền & câu cuối cùng Minh nói là “ BB anh iu em, tha lỗi cho anh, sống vui và hạnh phúc em nhé”-Thái kễ lại nước mắt tuông rơi
-Minh bảo chúng tôi là không đc trả thù, và bảo chúng tôi nói với baba Minh là không đc trả thù( papa Minh là chùm xã hội đên mà, vì lúc Minh ra đi ông pun` tuổi và cũng rút khỏi gian hồ rồi mỡ công ty ra làm ăn chân chính) nếu không thì Minh sẽ không yên lòng khi ra đi-Thái nói tip'
-Tại sao Minh không muốn mọi người thả thù-Như lúc này cũng khóc lun
-Vì nó Biết người đâm nó là tay sai của baba BB-Thái nói giọng oán hận
-RỒi kể từ đó anh phải lên Sài gòn sắp xếp lại mọi việc của bang trên đó ( bang trên sài gòn là do minh cai quảng mà vì bang ở đây đâm chém nhau vì giành Như & BB nên Minh xuống đây dàn xếp lại rồi quen BB nên Minh ở đây lun), rồi anh có bạn gái ở trễn nên anh mới ở trễn lun tới giờ a mới về dây-Thái nói giọng buồn
-Chuyện Minh ra đi hok ai dám nói cho Như & BB biết hết vì Minh đã bảo trước khi đi-Phương nói trong tiếng khóc
- Minh đã đc thiêu & lấy tro gãi lên vườn hoa hồng này, đó là tâm nguyện của Minh, vì minh nói nơi đây là nơi mà Minh cảm thấy hạnh phúc nhất khi bên em-Thái nhìn BB nói, nước mắt tuôn rơi mãi
-Rồi thái bước đến ngôi mộ đập vỡ ngôi mộ rồi dào đất kên lấy ra chiếc hộp rồi đưa cho BB, BB mỡ ra, trong đó là những kĩ vật của nó tặng cho Minh và sợ đây chuyền có mặt là chiếc ổ khóa dính kim cương & chiếc chìa kháo có khắc tên TIểu Băng, giống y như sợi nó đang đeo nhưng chiếc chìa khóa của BB thì Khắc chữ Gia MInh, & trong hộp còn những bức ảnh đứa chụp chung……..
-BB cầm láy sợ dây chuyển rồi từng giọt nước mắt rơi chảy dài trên mặt BB, nhìn những tấm hình ấy tim BB như tan nát…….
-TẠi sao….trước khi anh đi lại làm cho em đau như thế anh mới hã dạ sao, anh biết em yêu anh mà anh lại nói ra những câu xé tim em như thế sao, anh ngốc quá, em yêu anh nhìu lấm anh biết không vì anh mà em đã hok còn là em nữa, anh có biết là chưa bao giờ em hết yêu em hay không…….em ghét anh-BB gào thết trong lặng câm vì đến lúc này BB hok còn nói lên đc lời nào nữa, Thái & Như ôm nhau khóc, Thảo & Phương cũng ôm nhau mà khóc………
-Sau phút vật vã với nỗi đâu, Trái tim rĩ máu hòa cùng nước mắt, BB đống cái hợp lại rồi lại chôn cái hộp xuống đất rồi đứng dậy lao nước mắt ( lúc này BB tháo mặt nạ ra rồi) & nỡ nụ cười thật tười khiế ai cũng phãi ngỡ ngàn
-Em không sao, vì Minh em sẽ không khóc nữa, Minh làm cho em nghĩ là Minh phụ em cho em quên Minh thì cũng vì không muốn em đâu buồn, nếu bây giờ em đâu buồn thì Minh sẽ không vui, em sẽ không khóc nữa, mọi người yên tâm-BB nói rồi cười tười lần nữa, nhưng ai cũng biết đó là nụ cười trên nõi buồn…….( tội nghiệp BB quá)…..
-Thôi về nào……-BB cố tỏ ra vui vẽ, nhưng thật chắt là đang đâu lấm…….
-Như và BB về nhà như để make-up lại vẽ vịt con cho BB……
-Ok! xong rồi tao về nha……-BB vẫn cố cười gượng cho Như hok lo cho nó
-Tao lấy xe đưa mầy về nha-Như nói giọng lo lắng
-Thôi tao tự về đc pypy…..-nó nói rồi chạy như bay ra về hok để như nói thêm lơi` nao` hết
-Nó vừa bứa ra khỏi căng biệt thự of Như thì mắt nó ươn ướt,đi như người mắt hồn, thật sự thì nó đâu lấm, bao nhiêu năm nay nó chưa bao giờ hết yêu Minh, nó cứ nghĩ Minh đang hạnh phúc bên người, nó đâu có ngờ rằng Minh đã đi, đã ra đi mãi mãi…..
-Nó lê bước chân đi trên đường phố, nó băng qua đường cách vô thức & rồi…….
-ETTTTTTTTTTTTTT''''''……………..”RẦMMMMMMMMMM”………. chiếc xe lao tới làm nó hoàng hồn & rồi nó ngã xuống,hok bị gì hết ( cái này hơi bị chớt nak, đọc típ coi sao) nó nhìn lại thì thấy Như đang nằm trước mặt nó, tai như bị chảy máu do lúc nảy chiếc xe đâm thằng vào nó, Như từ đâu bay ra đẩy nó ra, bất cẩn bị té xuống, tay cà xuống đường nên bị chảy máu, mà cũng may là chiếc xe thắng kiệp nếu hok thì Như bị cắng dẹp lén ời^^!
-Mầy làm cái gì vậy, mầy bị đuôi hã, lao ra đường vậy đó hã,mầy có điên thì cũng đừng làm những người bên cạnh mầy lo chứ-Như quát nó, vì lo cho nó quá mà
-Tao xin lỗi, mà sao mầy ở đây-nó khẽ nói
-tao hok yên tâm khi mầy đi về mình nên tao mới đi theo, may là tao đi theo mầy nếu hok thì mầy ……-Như quát nó lần nữa
-xin lỗi tao hok dám vậy nữa
-đang nói chuyện tự dưng từ đâu chiếc xe mui trần thắng lại, từ trong chiếc xe màu trắng chàng trai cực kì cute bước ra & chạy lại đỡ NHư
-em bị sao vậy,Tay em chảy máu rồi anh chỡ em đi bệnh viện nha-hok ai đó là Lâm
-Hok sao hết ah' chỉ bị ngoài da thôi-Như cười
-Vây mà bảo hok sao thôi anh đưa em đi bệnh viện nha-Lâm lo lắng
-Thôi đưa em về nhà đi-Như nói ời cười như thiên thần làm Lâm xiu lòng đỡ như dậy rồi đưa như về nhà, trước khi đi như hok quên liếc nó cái ý nói là “ mầy liệu hồn nha, còn hành động hok có ý thức như vậy thì côi chừng tao” còn nó thì cười trừ……..
-Như & lâm vừa đi khỏi thì nó đứng dậy
-RẮc……….-chân nó bị chặc rồi nó đứng hok nỏi, nó khụy xuống thì đc bàn tay đỡ nó
-BẠn sao vậy, nó quay qua thì thấy nó đang nằm trọn trong vòng tay Kiệt
-ah`…hok sao cảm ơn-Nó lạnh lùng đáp
-Tui cõng BB về nha-Kiệt ân cần
-cảm ơn Kiệt, nhưng phiền kiệt lấm, mình tự đi đc-nó nói rồi xô kiệt ra, tự đi nhưng thật sự thì nó đi hok nỏi, nó lại khụy thêm lần nữa
-hok đc thì đừng cố-Kiệt đỡ lấy nó rồi bế nó lên
-ơ….thả mình xuống đi-nó ngượng
-Vậy thì lên lưng mình cõng, nếu hok thì mình vậy về nhà luôn ah’-Kiệt nói ánh mắt như hăm dọa
-Dạ…..-nó cười nhẹ…….
-Thế là Kiệt cỗng nó về tới nhà, Kiệt cỗng nó lên tới phòng rồi đặt nó xuống giường
-Cho mình mượn chân tí-Kiệt nói rồi dụi dàng năng chân Nó lên
-“ Rắc.”………AAAAAAAAAAAAAA-Kiệt nắm lấy chân nó xoay xoay rồi kẻ cái làm nó đâu nhói
-Ôi……muốn giết người hã-Nó quát lên
-Giết đâu-Kiệt ngây ngô
-Hok giết thì sao………-Nó quát tiếp nhưng nói giữa câu thì nó chợt cảm thấy chân mình hết đâu
-Xin lỗi mình nặng lời rồi-Nó hiểu ra là Kiệt giúp nó chứ hok fai là hại nó
-Kiệt cười tươi ời bỏ về phòng, mới quay đi thì nó nói làm Kiệt xựng người
-Sao tốt với tui quá vậy
-Vì mình thik vậy-Kiệt quay lại nói tỉnh bơ & tặng cho nó nụ cười hoàng tử rồi quay đi làm nó xựng người vài giây
-Như & Lâm thì bây giờ đang trên đường về nhà như, LÂm thì nói luyên thuyên Như thì cứ ầm ừ cho qua chuyện vì trong lòng nó đang đâu, rất đâu vì hôm nay là ngày kĩ niện nó & “N…..” quen nhau( là ai nữa biết) nó nhớ anh ấy, nó đau lấm, nó hok kiềm đc nước mắt nó tuôn ra., Lâm đang nói thì quay qua thấy nó khóc,Lâm thắng xe lại
-em sao vậy Như có chuyện gì, ai ăn hiếp em hã-Lâm luống cuống
-Hok….hok có gì, -nó cố gắn kiềm nc mắt ali nhưng hok đc nc mắt cứ tuôn như suối
-Đừng khóc anh đau lòng lấm-Lâm buột miệng nói ra & ôm Như vào lòng
-Em đau lấm….-Như nói torng tiếng nất
-Lâm hok nói gì, tay thì ôm xiếc Như vào Lòng, Bây giờ Lâm cũng đau lấm……
-Như khoc' nức nỡ hồi lâu rồi rồi ngồi dậy lao nước mắt
-cảm ơn anh cho em mượn vai-Như cười, trong nụ cười còn vươn vấn tí buồn