Bộ điện ảnh mới của Tần Phong là một bộ phim võ hiệp truyền thống, tên là "Trường kiếm".
Sau khi tuyên truyền, rất nhiều cư dân mạng đều tỏ vẻ cho dù đây là phim của đạo diễn nổi tiếng Tần Phong, bọn họ cũng không xem trọng bộ điện ảnh này.
Nguyên nhân rất đơn giản: Thị trường phim võ hiệp ngày càng đi xuống, đại bộ phận người xem cũng không ai muốn mua vé.
Huống hồ mấy năm nay khoa học kỹ thuật phát triển quá nhanh, tiết tấu sinh hoạt cũng trở nên nhanh hơn, khán giả càng có khuynh hướng lựa chọn những bộ phim tình yêu hay hài kịch để giải phóng một chút áp lực cuộc sống.
Cho dù những bộ phim võ hiệp năm nào cũng thu về được rất nhiều giải thưởng quốc tế lớn, nhưng phòng vé lại chẳng bán được bao nhiêu, rất nhiều người từ rạp chiếu phim đi ra đều tỏ vẻ xem không hiểu.
Mấy năm nay thị trường phim võ hiệp truyền thống càng ngày càng sa sút, năm sau lại không bằng năm trước, phòng vé cùng danh tiếng đều suy giảm mạnh, vài đạo diễn lớn trong nước đều thua về mặt này.
Cho nên sau khi "Trường kiếm" được tuyên truyền, rất nhiều võng hữu đều cho rằng Tần Phong đang chơi lớn, dám khiêu chiến với phim võ hiệp truyền thống, đến lúc đó phòng vé chết thảm nhất định sẽ dạy hắn làm người một lần nữa.
Nhưng cho dù là như thế, trong giới vẫn có không ít diễn viên muốn diễn bộ điện ảnh này. Dù chỉ là một vai phụ, bọn họ cũng cam tâm tình nguyện, tranh nhau đến vỡ đầu chảy máu.
Nhưng mà ai cũng không nghĩ tới, official weibo đột nhiên tuyên bố vai phụ quan trọng nhất sẽ do Hứa Thanh Dương đảm nhiệm.
Cư dân mạng trợn mắt há hốc mồm, bọn họ đem hơn phân nửa nam diễn viên trong giới giải trí đều đoán một lần, chính là không đoán được Hứa Thanh Dương.
Fan Hứa Thanh Dương cao hứng giống như đang ăn tết, khu bình luận vui mừng dào dạt, chúc mừng Hứa Thanh Dương không cần phải nhàn rỗi ở nhà nữa, còn không quên đến Weibo Hứa Thanh Dương cổ vũ cậu phải cố gắng hết sức.
"Bé con ơi, có thể diễn phim điện ảnh của Tần đạo diễn chính là phúc khí của con. Con nhất định tập trung diễn xuất, quên cái cô gái xấu xa kia đi, con chính là đóa sen trắng trong lòng chúng ta!"
"Em trai Thanh Dương, nghe chị khuyên một câu, yêu đương chính là ngõ tử, là đàn ông phải biết chú tâm vào sự nghiệp! Trước tuổi, đừng nên yêu đương."
Sau khi "Trường Kiếm" khởi động máy, Hứa Thanh Dương cũng tiến vào đoàn phim. Lê Hi làm ông chủ, muốn tỏ vẻ quan tâm đến nghệ sĩ của mình, cố ý mang theo lễ vật đi thăm ban.
Tất nhiên, Lê Hi không có tiền để mua lễ vật quý giá gì, đành phải tìm Trịnh trợ lý vay tiền.
Cái gọi là phồng má giả làm người mập, đại khái chính là cậu đây.
Studio đang quay một cảnh yêu cầu trình độ đánh võ cao.
Cảnh quay này không chỉ yêu cầu động tác đánh võ của diễn viên, mà còn phải thông qua những hành động đó thể hiện ra được nội tâm phức tạp của nhân vật.
Hứa Thanh Dương cùng hai diễn viên khác đang được treo trên không trung bằng dây thép chuẩn bị cho cảnh đánh võ, Lê Hi ở dưới nhìn bọn họ đóng phim.
Tần Phong ngồi ở trước máy theo dõi, hết sức chăm chú nhìn vào màn hình.
Lúc hắn quay phim sẽ tiến vào trạng thái phá lệ bình tĩnh, khuôn mặt anh tuấn không có nhiều biểu tình, thoạt nhìn vô cùng nghiêm túc.
Hắn rất ít khi nổi giận hay nóng nảy mắng người, chỉ kêu diễn viên diễn hết lần này đến lần khác, thẳng đến khi nào hắn vừa lòng mới thôi.
Hiện tại, Hứa Thanh Dương đã treo trên dây thép quay hơn ba mươi lần, Tần Phong vẫn không hài lòng,
"Ánh mắt không đủ tàn nhẫn."
"Động tác phải nhanh hơn nữa!"
"Cảm xúc quá lố, thu liễm một chút."
Hứa Thanh Dương quay thêm một lần, rồi lại một lần, ngày mùa đông cư nhiên lại diễn đến đầu đầy mồ hôi.
Lê Hi ở một bên nhìn, càng nhìn càng tức giận.
Cậu cảm thấy Hứa Thanh Dương đã diễn rất tốt rồi, Tần Phong còn không hài lòng, lúc thì bắt bẻ cái này, lúc thì bắt bẻ cái kia, chắc chắn là hắn cố ý.
Còn tại sao hắn lại làm như vậy, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Hứa Thanh Dương là do cậu đề cử.
Tần Phong không thể làm gì cậu, liền lấy nghệ sĩ công ty cậu ra trút giận, thật là âm hiểm!
Lê Hi chưa bao giờ nén giận, thời điểm đoàn phim nghỉ ngơi, cậu lập tức đi đến chỗ máy theo dõi.
"Họ Tần, anh quá đê tiện!" Cậu cố tình đè thấp thanh âm, không muốn người trong đoàn phim biết chuyện giữa cậu và Tần Phong.
Tầm mắt Tần Phong từ trên máy theo dõi chuyển đến mặt Lê Hi, nhìn bộ dáng tức giận của cậu, thần sắc hơi ngưng lại: "Làm sao vậy?"
Lê Hi cười lạnh: "Có phải anh cố ý nhằm vào nghệ sĩ công ty tôi hay không?"
Đối với lời chất vấn bất thình lình của Lê Hi, Tần Phong khẽ nhíu mày: "Em đang nói Hứa Thanh Dương?"
"Đúng!" Lê Hi nâng cằm, "Anh có cái gì bất mãn thì trực tiếp tới tìm tôi, nhằm vào người công ty tôi làm gì, đúng là chả có bản lĩnh!"
Tần Phong nhìn bộ dáng tức giận của cậu, giống như một con mèo đang nhe nanh múa vuốt, tùy thời sẽ lập tức tấn công, làm người ta vừa yêu vừa hận.
"Lê Lê, em suy nghĩ nhiều rồi." Mắt đen đằng sau gọng kính của Tần Phong mang theo vài phần bất đắc dĩ cùng dung túng, ngữ khí cũng rất ôn nhu.
"Không được gọi tôi như vậy!"
Lê Hi rất ghét loại thái độ ái muội không rõ này của Tần Phong, luôn làm người ta sinh ra hy vọng, rồi lại trong lúc lơ đãng bị hắn đâm một đao.
Nhìn như hắn phong lưu đa tình, kỳ thật chính vô tình, nói đúng hơn là văn nhã bại hoại, ở trước mặt Lê thiếu cậu còn giả vờ ôn nhu cái gì!
Thấy Lê Hi nghe không vào, một bộ muốn ra mặt thay Hứa Thanh Dương, Tần Phong bỗng nhiên rất muốn đem người này tóm lại "dạy dỗ" một phen!
Nhưng hắn khắc chế, xoa xoa huyệt thái dương đang phát đau, nói: "Quả nhiên vẫn là trẻ con, tôi thật sự không nên tin lời em nói."
Lê Hi tức khắc bất mãn: "Anh có ý gì?"