Sáng hôm sau Lý Giang thức dậy từ sớm để đến buổi thượng triều sớm bàn chính sự cùng các đại thần. Có một vị tể tướng trình lên ý kiến của mình nói " Hoàng thượng ti chức có chuyện cần bẩm, sứ giả của Đông Quốc sắp đến nước ta, họ có mong muốn giao lưu văn hóa giữa nước và nước họ ạ, Hoàng thượng định mời ai là người tiếp đón đây ạ " . Lý Giang nghe xong ý kiến của lão quan tể tướng thì vẫn chưa suy nghĩ đến chuyện đó nên hắn ra kí hiệu để tính sau... Buổi thượng triều cũng sắp kết thúc hắn cũng đứng dậy hộ giá về Càng Thanh cung của mình.
Vừa về tới Càng Thanh cung Lý Giang liền đến bên cạnh Mộng Như... nhưng nàng vẫn còn đắm chìm trong hạnh phúc mà mãi vẫn chưa thức dậy, nàng ngủ say trên giường của hắn, để hắn ngắm nàng mà nàng vẫn chưa biết chuyện gì .
Thấy người phụ nữ của mình ngủ say đến thế hắn liền dặn dò các cung nữ không được làm ồn tránh đánh thức nàng... Hắn đến gần, ngồi cạnh đầu giường để phê tấu chương. Hắn vừa xem tấu chương vừa ngắm mỹ nữ bên cạnh, hắn ngắm vẻ mặt của nàng lúc ngủ say trong đáng yêu thế nào...
Mộng Như thức dậy, trong lúc chưa định thần được thì đã thấy hắn bên cạnh luôn hướng mắt nhìn nàng, Mộng Như không hiểu sao hắn lại nhìn nàng như vậy nhưng nàng không để tâm mà nhìn hắn bằng ánh mắt âu yếm rồi nở nụ cười thật tươi với hắn.
- " Thức dậy rồi sau bảo bối... " Lý Giang thấy nàng đã thức liền để tấu chương qua bên cạnh ngắm nàng.
- " Sau chàng không cho người gọi ta dậy, cứ nhìn lén ta thế sau, thật đáng ghét mà " Mộng Như vừa mới thức dậy nhìn về phía hắn nói.
- " Ta rất thích ngắm vẻ mặt của nàng trong lúc ngủ, trông nàng thật đáng yêu... " Lý Giang nhìn nàng cười nói.
- " Để hoàng thượng như chàng chê cười rồi, để ta đi rửa mặt trước đã... " Mộng Như nói xong liền ôm lấy hắn âu yếm hôn trên má hắn ra vẻ âu yếm. Thấy nàng cứ như thế Lý Giang liền thúc dục nàng đi rửa mặt, bị hắn hối đến thế thì nàng liền đi lấy nước rửa mặt xong lại thay y phục. ( Từ lúc xuyên qua đến giờ Mộng Như chưa bao giờ tự mình thay đồ nên trông nàng lúc này thật lúng túng với bộ y phục nhiều lớp này ^^).
Thấy nàng có vẻ lúng túng trong bộ y phục này nên hắn liền giúp nàng thay y phục, Thay đồ xong giúp nàng thì hắn liền không ai bảo cầm lấy chiếc lược chải tóc, vẽ mày giúp nàng. Nàng được hắn tận tay trao chuốt nhan sắc xong thì liền dặn các cung nữ chuẩn bị để hắn cùng nàng thưởng hoa ở ngự hoa viên .
Trong lúc nàng và Lý Giang đi dạo thì trong lòng nàng nghĩ " Vừa rồi không có hoàng thượng giúp thì chắc bản thân ta đã bó tay chịu thua với bộ đồ kì quái này rồi, thật đáng sợ @@ ". Sau khi hắn và nàng cùng nhau trải qua đêm dài mặn nồng, càng lúc càng trở nên âu yếm hơn. Lý Giang nhìn nàng rồi nói " Mộng Như này ta rất nhớ những món ăn do tay nàng làm... " nói xong hắn còn liếm môi
ra vẻ thèm thuồng.
Nàng nhìn hắn một lúc thì gật đầu cười tươi " Chàng thật sự rất muốn ăn món ăn ta làm đến thế sao bảo bối " nàng vừa dứt câu thì liền có một đôi môi hôn lên má nàng. Lý Giang âu yếm nói với nàng " Ta thật sự đã bị chinh phục bởi những món ăn đó của nàng rồi, món ăn tự tay nương tử nấu cho ta còn ngon hơn cả đồ ăn của ngự thiện phòng ". Nói xong hắn liền hô to về Càng Thanh cung nhưng nàng không đồng ý, liền nắm tay hắn chạy thật nhanh về phía ngự thiện phòng, nàng kéo tay hắn vừa chạy, vừa nói " Muốn nấu ăn không phải là nên đến ngự thiện phòng hay sau, ta mau tới đó thôi. " Lý Giang không phản bác nàng, trìu theo ý nàng, cả hai vừa chạy vừa cười với nhau.
Khi đến ngự thiện phòng nàng cho tất cả các ngự trù ra ngoài rồi đóng cửa lại để không gian riêng chỉ dành cho nàng và hắn. Mộng Như nhanh tay lấy cái ghế lao thật sạch rồi kéo hắn ngồi xuống, nàng sắn tay áo lên tự chuẩn bị nguyên liệu cho những món ăn của mình. Mộng Như nhìn hắn với vẻ mặt rất tự tin nàng nói " Hoàng đế tướng công của ta ơi, chàng hãy ngồi đó mà xem ta biểu diễn nha. ". Nói xong nàng nàng dùng con dao nhỏ thái củ cải trong thật tỉ mỹ, trong từng giai đoạn nấu nướng nàng đều rất tinh xảo, điêu luyện ở cách cằm dao...
Chẳng bao lâu thì trước mắt Lý Giang đã bày ra một bàn thức ăn trong thật hấp dẫn,Mộng Như gấp miếng thịt cho vào bát của hắn " Chàng ăn thử đi rồi cho ta ý kiến. " Khi thưởng thức xong món ăn của nàng thì hắn không rớt lời khen ngon. Hắn cũng gấp thức ăn cho nàng để cả hai cùng nhau thưởng thức những món ăn thật ngon do nàng làm. Ăn xong thì hắn nhìn nàng nói " Mộng Như này ta có một phiền não không biết nên nói thế nào... ". Mộng Như nghe hắn nói đến đó thì liền hỏi hắn có chuyện gì, để trả lời câu hỏi này của nàng hắn kể chuyện sáng nay thượng triệu cho nàng nghe.
Hắn nói " Cả hoàng cung to lớn thế này ai mới có thể là người tiếp đón sứ giả ngoại quốc đó đây... ". Nàng nghe hắn than như thế thì liền hỏi " Quốc gia đó sầi ngôn ngữ thế nào? ", nghe hoàng hậu của mình nói chuyện có vẻ không không bình thường như hắn liền cho qua không để ý tới " Là Đông Quốc, ngôn ngữ của quốc gia đó ta cũng chả biết là tiếng gì? ", thấy chàng phiền nàng như thế liền đề nghị được làm người tiếp đón sứ giả ngoại quốc đó. Sợ nàng tự chuốt lấy khổ nên hắn không đồng ý nhưng Mộng Như bảo sẽ làm được nên hắn không ngăn nàng nữa.
Trò chuyện với nhau một lúc thì Mộng Như xin phép về Phượng Ninh cung của mình lấy cớ là vì nhớ cung nữ thân cận Tiểu Ly của mình.
Về tới Phượng Ninh cung Mộng Như liền chợt nhớ tới chuyện tốt mà Lưu Thiên Ái đã làm tối qua, định tính sổ với ả nhưng vẫn còn chuyện quan trọng cần nàng làm thế nên nàng tạm gác lại chuyện của ả, chuyên tâm tìm hiểu văn hóa lịch sử của nước mình và Đông Quốc đó...
Suy nghĩ một lúc nàng bị Tiểu Ly dục ngủ sớm nên đành dẹp hết suy nghĩ lên giường đi ngủ, trước khi ngủ nàng lại nhớ đến Lý Giang, nhớ đến lúc nàng và hắn ở bên nhau, gần rủi nhau...