Chiến Đội Lập Kỳ

quyển 1 chương 6: bắn hạ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Víu…”

Một mũi tên phá không mà bay, nhanh như chớp giật ghim thẳng vào mắt của một con Nhện tinh.

“-”

“Giết chết Nhện tinh sơ cấp cấp độ nhận được kinh nghiệm ”

“Số lượng quái đã giết: /”

Nhận được âm thanh nhắc nhở, hắn khoái trá cười. Nếu hắn đoán không lầm, cứ chạy thẳng theo con đường mòn này, đồng thời tiêu diệt hết những con quái vật trên đường, thì khi đến cuối đường hắn sẽ gặp con trùm.

Suy nghĩ là thế, nhưng hắn chưa từng dừng lại một giây một phút nào. Thoăn thoắt chạy tới, hắn lại đụng phải một bầy con quái vật có Mộc tinh, có Nhện tinh, có Sói đều cấp độ .

Tốc độ không hề giảm, hắn vẫn lao tới. con Nhện tinh thấy hắn lao lại thì lập tức mở to cái miệng đầy lông lá phun ra một tấm tơ nhện đen kịt với đường kính một mét. Chỉ nhìn sơ qua là đủ để nhận ra tấm tơ nhện này chứa đầy chất độc. Kinh nghiệm săn giết Nhện tinh ngoài bản đồ cày cấp cho hắn biết nếu bị tấm tơ nhện này quẹt trúng một chút thôi là hắn lập tức rơi vào trạng thái trúng độc, mỗi giây mất máu duy trì trong giây, đó là khủng bố cỡ nào khi hắn chỉ có máu? Trong giây lập tức hơn một nửa máu của hắn bốc hơi, gặp thêm vận đen trúng đòn từ con khác là hắn về làng dưỡng sức.

Hắn đã thấy tơ nhện bay tới, thế nhưng tốc độ của hắn vẫn không có dấu hiệu giảm xuống. Mắt thấy tơ nhện sắp chụp vào người hắn thì thân ảnh của hắn bỗng biến mất. Chính xác hơn là hắn đang sử dụng kỹ năng “Bắn hạ”.

“Bắn hạ (chủ động) (): Lấy thế sét đánh cưỡng ép bản thân bay thẳng lên mét rồi dừng lại trên không trung. Sau đó nghiêng cung góc độ tiến hành xạ kích. Có lần xạ kích, số lượng mũi tên mỗi lần xạ kích phụ thuộc vào cấp độ kỹ năng. Mỗi mũi tên có % - % lực tấn công vật lý của nhân vật. Thời gian chờ: giây.”

Đây là kỹ năng hắn có thể học được lúc hắn lên cấp độ . Sau cấp độ cũng có một vài kỹ năng có thể học được như: Xạ Nguyệt, Nhị Tiễn,… nhưng hắn không lựa chọn học những kỹ năng đó mà dùng điểm kỹ năng nâng Tấn công cơ bản và Bắn hạ. Bởi vì hắn cho rằng những kĩ năng còn lại không có thực tế bằng kĩ năng Bắn hạ. Cứ thử nghĩ mà xem, trong bảng liệt kê các kĩ năng công kích hắn có thể học, lực công kích tuy % - % tùy kỹ năng, nhưng hoàn toàn không có kỹ năng nào có hiệu ứng hỗ trợ, mà ở cái cấp độ quá thấp như bây giờ, % - % thì lượng tổn thương kỹ năng mang lại cho quái vật có được bao nhiêu đâu? Đó là chưa kể hao phí khí công cũng không phải là ít. Nhưng Bắn hạ thì khác, kỹ năng Bắn hạ được sử dụng trên không trung cách mặt đất mét. Ở giai đoạn ban đầu này, hầu như là không có con quái vật nào có khả năng dùng kỹ năng tấn công lên không trung, đồng thời chỉ cần tăng một điểm kỹ năng vào Bắn hạ, ta được lần xạ kích - tương ứng % lực công kích rồi. Mặt khác, Bắn hạ có khả năng tấn công nhiều mục tiêu, tuy rằng những mũi tên phát ra đều bay không có chủ đích, hay nói cách khác là đều bay theo những quy luật đã được nhà phát hành định sẵn, nhưng cũng không thể phủ nhận được sức mạnh của Bắn hạ khi quần công một đám quái đứng cạnh nhau.

Nói thì nói vậy chứ bây giờ hắn đã tăng điểm cho kỹ năng Bắn hạ, kỹ năng Bắn hạ lúc này cứ mỗi lần xạ kích là mũi tên cũng đủ khiến hắn hài lòng.

“Víu… Víu…”

“Víu… Víu…”

“Víu… Víu…”

“-”

“-”

“-”

“-”

“-”

“-”

con quái này đi chung lại còn đi gần nhau, nên mũi tên đều trúng đích, dẫu cho có vài mũi tên trúng một con, nhưng như vậy cũng khiến hắn cực kỳ hài lòng.

Vừa bắn xong đợt xạ kích cuối cùng, hắn xoay eo mượn thế lướt về phía sau. Nhân cơ hội bọn quái trúng đòn gầm rú trong đau đớn, hắn đã lui lại khá xa. Giữ được khoảng cách an toàn, hắn nhe răng cười, rồi xạ kích.

Khi bọn quái nổi giận lao tới, hắn lại chạy ra xa giữ khoảng cách an toàn rồi lại xạ kích. Đợi xong giây, kỹ năng Bắn hạ đã có thể tiếp tục sử dụng, hắn lại chạy thẳng tới phía bọn quái rồi lặp lại một vòng tấn công như vậy.

Đây là những cuộc đi săn nhàm chán, nhưng hắn cũng không có cách nào tốt hơn để áp dụng. Thử hỏi trong cái giai đoạn “vạn sự khởi đầu nan” này, khi mà cái tiệm tạp hóa làng Koha bán thuốc hồi máu chỉ có một loại hồi lại máu với giá cắt cổ đồng. Trong khi sơ sẩy bị một con quái “vô tình” quẹt trúng, hắn đã mất đi chừng ấy máu, cộng thêm số tiền quái rớt ra khi chết cũng chỉ có đồng, mà tỉ lệ rớt đồ thì vô cùng thảm hại. Hắn giết hơn con quái, trừ đi chi phí sửa đồ, mua vật dụng, thuốc thang linh tinh, hắn cũng chỉ dư có bạc đồng ( bạc = đồng). Ấy là chưa kể có vài nhiệm vụ đánh trùm, hắn phải tốn thêm kha khá tiền tài mua máu với khí công. Thật sự là nghèo phát rầu.

Trên đường đi, vừa tiêu diệt quái, hắn vừa nhẩm tính.

Tính ra thì quái vật ở đây cấp độ vô cùng đồng đều. Hắn cấp độ , vào phó bản mức độ dễ này mà từ đầu đến giờ toàn gặp quái cấp độ . Mặt khác, lượng kinh nghiệm thu được khi giết quái cũng cao hơn bên ngoài một ít, khoảng - điểm.

Tỉ lệ rơi đồ cũng khả quan hơn bên ngoài rất nhiều. Mặc dù từ lúc vào phó bản đến bây giờ còn chưa rơi ra cái trang bị nào, nhưng tỉ lệ rơi tiền khá cao: cứ con có con rơi tiền.

Hiện tại chưa tính đến phần thưởng cuối phó bản cũng như phần quà khi giết trùm mà chỉ tính quái bình thường của phó bản, thì phó bản là nơi cày cấp hay kiếm tiền thoải mái rất nhiều so với bên ngoài. Tuy nhiên cũng không phải là không có nhược điểm. Nhược điểm thứ nhất, quái ở đây đi theo bầy; hiện tại hắn đi phó bản một mình mà đã gặp một bầy con thì khi tổ đội nhiều người số lượng quái một bầy chắc chắn sẽ không tăng theo cấp số cộng rồi. Nhược điểm thứ hai chính là quái ở đây da dày thịt béo, tỉ mỉ một chút thì quái ở đây có lượng máu cao hơn quái ở bên ngoài một nửa. Chỉ cái nhược điểm này thôi cũng đủ khiến cho nhiều người chơi đau đầu.

Ưu điểm cũng có, nhược điểm cũng rất rõ. Vậy nhưng rất rõ ràng là ưu điểm đè bẹp nhược điểm. Hấp dẫn nhất là tỉ lệ rơi đồ ở đây cao hơn bên ngoài quá nhiều, đặc biệt là khi người chơi liên tưởng đến tình cảnh giết xong con trùm. Lúc ấy thì không biết bao nhiêu đồ sẽ rơi xuống đây? Với cái cảnh bần hàn của người chơi khi cày cấp và làm nhiệm vụ ở bên ngoài, thì phó bản vực sâu chẳng khác gì thiên đường và nơi cứu rỗi, nơi bổ sung nguồn tài chính dồi dào.

Đối với người khác, tiền bạc nhiều hay ít có lẽ không mấy quan trọng. Nhưng đối với một kẻ thích khám phá những cái mới lạ của game thì tiền tài còn quan trọng hơn cả mạng sống. Chết ư? Chết thì cày lại. Tiền mất đi thì khi nào mới kiếm trở về được? Tốn một đống thời gian vật lộn kiếm lại tiền thì đã mất đi bao nhiêu thú vui? Có nhiều tiền bạc hắn mới có thể làm được nhiều thứ. Có nhiều tiền bạc hắn mới có thể phiêu lưu khắp nơi mà không lo lắng. Có nhiều tiền bạc hắn mới có thể dành nhiều thời gian nghiên cứu này nọ. Có nhiều tiền bạc hắn mới có khả năng mua được nhiều thứ “thú vị”. Bởi vậy, khi tính toán ra được những điều này, hắn đối với phó bản vực sâu nảy sinh ra thật nhiều ham muốn.

Loáng thoáng hắn có thể tưởng tượng ra một góc của tương lai. Ở đó hắn dùng vô số tiền tài cung cấp cho nhiều nhà nghiên cứu nghiên cứu bom hạt nhân ở trong game. Sau đó hắn mang bom đi oanh tạc khắp nơi. Chỉ tưởng tượng thế thôi là hắn không ức chế được vui sướng run rẩy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio