Chương : Lưu loàn Sườn núi Vọng Long.
Được vinh dự là vị trí phồn hoa nhất toàn bộ Vân Xuyên.
Hơn nữa, căn biệt thự trên sườn núi vẫn còn cho đến nay, chưa hề được có bán ra.
Không phải những người giàu có kia không có tiền, mà là không dám tranh đoạt quyền sở hữu của căn biệt thự này.
Dám mua biệt thự trên đỉnh Vọng Long mà tất cả những nhân vật lớn ở Vân Xuyên ở lại, không có người nào có can đảm như thế.
Nhưng mà ngay vào hôm qua, tin tức biệt thự trên đỉnh Vọng Long đã bán ra, truyền ra khắp toàn bộ xã hội thượng lưu ở Vân Xuyên.
Mọi người đều đang suy đoán, người dám mua căn biệt thự này, rốt cuộc có thân phận gì.
Ở biệt thự trên đỉnh Vọng Long, có bốn chiếc xe sang trọng đang đỗ.
Hai bên cổng lớn của biệt thự, có tám cô gái trẻ tuổi mặc đồng phục giúp việc giống đang đứng đấy.
Một ông già giống như quản gia đứng trước mặt các cô.
Nguyên nhân bọn họ xuất hiện ở đây chỉ có một, đó chính là chào đón chủ nhân của căn biệt thự này.
Ngay vừa rồi, bọn họ đã nhận được tin tức phía trên truyền đến.
Nói là chủ nhân của căn biệt thự này sắp đến, bảo bọn họ chuẩn bị kỹ càng ra chào đón.
“Lên tỉnh thần hết cho tôi, biểu hiện tốt một chút, nghe rõ ràng chưa?”
Quản gia quát lớn với tám hầu gái sau lưng.
“Nghe rõ rồi.”
Tám cô gái cùng nhau khom người.
Vào lúc bọn họ đang lo lắng chờ đợi, một chiếc xe Ferrari chạy nhanh đến.
Sắc mặt của quản gia và tám hầu gái khẽ giật mình, nhíu mày.
Xe này mới chỉ có hơn mười tỷ, từ lúc nào mà nhân vật này cũng dám mua biệt thự Vọng Long ˆ^ vậy.
Xe dừng ở cổng, một người đàn ông trẻ tuổi và một cô gái dáng dấp cực kì quyến rũ bước xuống xe.
Người phụ nữ cười nhẹ nhàng kéo cánh tay người đàn ông, mà người đàn ông thì hưng phấn dẫn cô ta đi đến chỗ biệt thự.
“Nhậm Phàm, đây quả thật là biệt thự của anh sao? Anh đừng lừa em đấy nhé?”
Người phụ nữ kéo cánh tay người đàn ông tươi cười hỏi một câu.
Người đàn ông tên là Nhậm Phàm cười một tiếng, “Đương nhiên rồi, bằng không em nghĩ rằng anh đang nói đùa với em sao?”
Nhưng thật ra, trong lòng của anh ta đang rất lo lắng.
Vất vả lắm mới lấy được chìa khóa căn biệt thự này từ trong tay chú mình, vừa vặn lại mới có bạn gái, không giả vờ một lần, làm sao xứng với biệt thự Vọng Long này chứ.
“Oa, anh thật lợi hại!”
Trên mặt người phụ nữ đầy vẻ quyến rũ, hôn một cái lên mặt anh ta.
Điều này khiến trong lòng Nhậm Phàm vô cùng nhộn nhạo, cực kì vui vẻ.
Đêm nay nhất định phải dạy dỗ em cho tốt, không đến bảy lần ông đây chính là chó.
Khi quản gia của biệt thự Vọng Long nhìn thấy người đàn ông và người phụ nữ xuất hiện thì nhíu mày.
Đây không phải cháu của tổng giám đốc Nhậm sao?
Tại sao lại xuất hiện ở đây?
Khi Nhậm Phàm trông thấy quản gia, trong lòng cũng giật mình.
Đây không phải là trợ thủ đắc lực Lưu Toàn của chú mình sao?
Tại sao lại xuất hiện ở đây?
Hơn nữa, còn có người hầu như thế.
Có chuyện gì xảy ra vậy?
Không đợi anh ta kịp phản ứng, một giọng nói đã truyền đến.
“Cậu Nhậm Phàm, tại sao cậu lại tới đây?”
Đổi mặt với câu hỏi của Lưu Toàn, Nhậm Phàm vội vàng buông lỏng tay người phụ nữ kia ra.
Anh ta chạy đến bên cạnh Lưu Toàn, nhỏ giọng nói: “Chú Lưu, không phải cháu lấy được chìa khóa căn biệt thự này từ trong tay chú cháu sao, cháu liền dẫn bạn gái tới thấy chút việc đời Lưu Toàn nhướng mày, “Không được!”
Nhậm Phàm biến sắc, trong lòng có chút khó chịu.
Thế nhưng anh ta biết chú mình rất coi trọng Lưu Toàn.
“Chú Lưu, để cháu vào xem một chút đi, xem một chút là được rồi.”