Chương : Bắt cóc Tô Thanh Trúc
“Ngài Minh, hiện gið chúng ta đi nơi nào?”
“Đi đến tập đoàn Thanh Vân đi”
Hiện giờ lúc này, Sở Thanh Nam hẳn là đang Ở công ty.
Nửa tiếng sau.
Bên trong phòng làm việc của Sở Thanh Nam.
“Ngài Minh”
Vũ Hoàng Minh ngồi trên sô pha, châm một điếu thuốc.
“Hai ngày này có xảy ra chuyện gì không?”
Sở Thanh Nam suy nghĩ, liền mở miệng nói: “Công ty bên này không có chuyện gì lớn, chỉ là số công ty mời hợp tác càng ngày càng nhiều, hiện tại chúng ta trở thành cổ đông lớn của tập đoàn Tô thị, những người đó đều nói chúng ta sắp trở thành một trong ba công ty lớn của Vân Xuyên.”
“Thành phố Cổ Dương bên kia, tập đoàn An Văn cũng đã bị người tiếp quản, người tiếp quản chính là con trai của Hứa Vĩ, Hứa Thông.”
Nghe câu này, Vũ Hoàng Minh khẽ cau mày.
“Hứa Vĩ? Tôi nhớ rõ đây cũng là một hầu gia của tổ chức kia đúng không?”
Hứa Vĩ, An Trấn, Vương Sơn, ba người này chính là ba Hầu gia lớn của tổ chức Ám Dạ.
Hiện giờ An Trấn đã chết, tập đoàn An Văn cũng đã bị tổ chức Ám Dạ tiếp quản.
Xem ra, những người này tính toán lợi dụng xem tập đoàn An Văn như lá chắn.
“Đúng vậy.”
Sð Thanh Nam gật đầu.
Sau khi im lặng một lúc, Vũ Hoàng Minh mới mở miệng nói: “Những công ty hủy hợp đồng với tập đoàn Tô thị, anh có danh sách đó không?”
Sở Thanh Nam lấy ra từ trong ngăn kéo một phần danh sách, nhìn thoáng qua.
“Có, phần lớn là một số công ty xoàng xĩnh”
“Lớn nhất, hẳn chính là nhà họ Võ.”
Khóe miệng Vũ Hoàng Minh lộ ra nụ cười lạnh, “Nhà họ Võ? Trước đó đã cảnh cáo anh ta, không ngờ tới, vẫn còn dám ra tay! Không biết sống chết.”
Nói xong, Vũ Hoàng Minh định đứng dậy rời đi.
Lúc đang bước tới cửa, bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện.
Quay đầu lại nói với Sð Thanh Nam: “Điều tra một người cho tôi, tên gọi là Đông Hưng, hiện tại đang ở thành phố Cổ Dương.”
“Tìm được rồi, ngay lập tức nói cho tôi biết, nhớ kỹ, là ngay lập tức!”
Sở Thanh Nam gật đầu thật mạnh, “Vâng, ngài Minh”
“Ừ, cứ như vậy, tôi đi trước”
Nói xong, liền mang theo Trương Hải Long rồi khỏi phòng làm việc của Sở Thanh Nam.
Nhưng mà, mới vừa bước xuống tầng dưới, lại nhận được một cuộc điện thoại.
Nhìn thấy số điện thoại này, Vũ Hoàng Minh sửng sốt một chút.
Vương Ma Tâm?
Tại sao lại gọi điện thoại cho anh lúc này?
“Hửm?”
“Ngài Minh, xảy ra phiền phức”
“Có ba người lạ mặt, thoạt nhìn không giống với người của Vân Xuyên chúng ta, tìm đến chúng tôi, ra giá một trăm tỷ, bảo chúng tôi đi……. bắt cóc cô Tô Thanh Trúc!”
Thời điểm Vương Ma Tâm ở đầu bên kia điện thoại nói ra lồi này, giọng điệu cũng đang run rẩy.
Anh ta biết rất rõ Vũ Hoàng Minh có bao nhiêu khủng bố.
Trông chốc lát, sắc mặt Vũ Hoàng Minh lúc này liền lạnh xuống.
Người bên ngoài?
“Muốn chết!”
“Đợi tôi, tôi qua đấy ngay bây giờ.
Cúp điện thoại, Vũ Hoàng Minh ngồi lên xe.
“Ngài Minh, xảy ra chuyện gì?”
Trương Hải Long nhìn thấy khuôn mặt lạnh như băng kia của Vũ Hoàng Minh, khó hiểu hỏi một câu.
“Có ngưỡi chi ra một trăm tỷ, muốn bắt có chị Tô của cậu!”
Lập tức, Trương Hải Long liền ngậm miệng.
Khó trách ngài Minh lại tức giận như vậy.
Những người đó thật sự muốn chết, vốn tâm trạng của ngài Minh đã không tốt.
Sự việc ở trong thôn còn chưa có một đáp án, hiện tại lại có người vậy mà muốn vợ của ngài Minh, đây không phải muốn chết thì là gì?
Đấu trường quyền anh dưới lòng đất.
Vương Ma Tâm nhìn ba gã đàn ông trước mắt, cười mỉa một tiếng.
“Xin mời ba vị chờ một lúc, thủ lĩnh của chúng tôi lập tức tới, cuộc làm ăn lớn như vậy, tôi không làm chủ được.”
Người đàn ông ngồi ở trung tâm, khóe miệng khẽ nhếch lên, thưởng thức bật lửa.
“Vương Ma Tâm, mày chính là thủ lĩnh ngầm của Vân Xuyên, mà cũng có thủ lĩnh? Tao thấy, vừa nãy mày mới vào nhà, hẳn là báo tin cho người nào đó đúng chứ.