Chương Nhưng, không biết vì sao, người đàn ông kia lại vung tay tát người phụ nữ kia.
Đưa tay cướp lấy túi xách của người phụ nữ kia, chạy về phía anh.
“Cướp túi!”
“Cứu mạng!”
Người phụ nữ đuổi lên phía trước, nhưng dù sao thì tốc độ của cô ta cũng quá chậm, chỉ có thể trớ mắt nhìn người đàn ông kia chạy mất.
‘Vũ Hoàng Minh nhìn bình nước suối ở trong tay, sau đó lại nhìn người đàn ông đang chạy.
nhanh ờ cách đó không xa, khẽ cười một tiếng.
Anh giớ tay ném bình nước suối ở trong tay.
lên người người đàn ông kia.
“Bốp!”
Lực va chạm mạnh mẽ khiển cho người đàn ông kia trong nháy mắt đã trượt chân ngã ở trên mặt đất.
Răng cửa đập xuống nền đất đều phát ra tia lừa.
Người xung quanh vừa nhìn xem, lập tức cũng có cảm giác đau răng.
Cái này cũng không tránh khỏi là quá đau đi.
“Là aiI”
“Là ai ném chai nước?”
“Người đàn ông nhặt chai nước lên, che mặt đau khổ hét lên.
Vũ Hoàng Minh đứng dậy từ trên ghế, khẽ cười nói: “Thật xin lỗi, không ném trúng thùng rác mà lại ném trúng anh”
Cùng lúc đó, người phụ nữ kia cũng tới đây, chỉ vào người đàn ông, giận dữ nói: “Trương Vĩ, anh còn biết xấu hồ hay không vậy, trả lại túi cho.
tôi!”
‘Vũ Hoàng Minh nghe xong, nhíu mày.
Hai người này có quen biết sao?
Mà người đàn ông tên Trương Vĩ kia căn bản không thèm phản ứng lại người phụ nữ, trực tiếp.
nhét ví tiển của người phụ nữ kia vào trong túi quần của mình.
“Mẹ kiếp nhà mày!”
Anh ta đưa tay ném chai nước về phía mặt của Vũ Hoàng Minh.
‘Vũ Hoàng Minh đưa một tay bắt lấy, trực tiếp.
cầm chai nước ð trong tay.
“Mày muốn làm sao?”
Trương Vĩ mạnh mẽ xông về phía trước, nhấc chân đạp một cú rất hung hăng về phía lồng ngực của anh.
Nhìn dáng vẻ như vậy, là chuẩn bị đánh một trận.
Ánh mắt của tất cả mọi người xung quanh đều nhìn lại.
Đại đa số mọi người đều chỉ xem náo nhiệt, dù sao cũng không phải việc liên quan đến mình.
Nhưng mà, Vũ Hoàng Minh nghiêng người, né tránh ột cú đá của người đàn ông kia.
“Tôi khuyên anh tốt nhất đừng ra tay, nếu không anh sẽ phải hối hận!”
Chân mày của Vũ Hoàng Minh nhíu lại sâu hơn.
“Trương Vĩ, anh làm gì? Dừng tay lại!”
Người phụ nữ đi lên kéo Trương Vĩ một cái, nhưng người đàn ông đã tức giận, vung tay tát cho người phụ nữ một cái!
“Cútt”
“Cô là con chết tiệt, ông đây đã cho cô mấy.
chục triệu, cô còn không ngủ cùng ông đây, thật là khiến tôi đây phí tiền!”
“Số tiền này của cô, coi như trả lại cho tôi!”
Cái tát vang dội này khiến cho tất cả mọi người xung quanh đều nhìn về Trương Vĩ với ánh mắt chán ghét.
Người phụ nữ lập tức bị cái tát này đánh đến mức ngã ra trên mặt đất, đến cả khoé miệng cũng đều bị đánh chảy máu.
‘Vũ Hoàng Minh thấy thế, vốn không muốn quan tâm đến chuyện giữa hai người bọn họ, quay người muốn rời đi.
Nhưng, đối phương lại bước nhanh về phía trước một bước, đưa tay đặt lên bà vai của anh.
“Còn muốn đi?”
đến lần ba.
Lần một, lần hai Đây là lần thứ ba người đàn ông này ra tay.
‘Vũ Hoàng Minh xoay tay lại, ấn vào cánh tay.
của người đàn ông, dùng sức đỡ lấy.
“Bốp!”
Người đàn ông trực tiếp ngã trên mặt đất.
Lần này bị ngã cũng không nhẹ.
“Tôi đã cảnh cáo anh, tốt nhất không nên ra tay”
“Hiện tại, hoặc là anh ngoan ngoãn cút đi, hoặc là tôi đưa anh đến phòng bảo vệ!”
Người đàn ông bò dậy từ dưới đất, trên mặt tràn đầy sự dữ tợn!
“Mẹ kiếp!”
Anh ta vung tay ra muốn đánh về phía Vũ Hoàng Minh.
Vũ Hoàng Minh hít một hơi thật sâu, đột nhiên đưa tay ra.
“Bốp!”
Một cái tát hung hăng đánh vào mặt của người đàn ông.
Ngay tiếp theo mấy chiếc răng dính máu bay.
ra từ miệng của người đàn ông kia.
Tất cả mọi người đều sợ ngây người, người phụ nữ cũng hoảng sợ ngồi ở trên mặt đất.
Lúc này, mấy người của phòng tuần tra chạy đến.
“Đã xày ra chuyện gì?”