Chiến Long Quân Trở Lại

chương 560

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Chém lính như cắt rau

Trong nháy mắt, Vũ Hoàng Minh liền cảm giác toàn thân thể tràn ngập năng lượng.

Ngay lập tức, anh đã đi tới trước mặt những tên lính đó.

Đao Ẩm Huyết trên tay xẹt qua cơ thể bọn họ trong ánh mắt hoảng sợ của đối phương.

“Phụtt”

Thật giống như lưỡi dao sắc bén cắt giấy trắng vậy, đơn giản mà dứt khoát.

Trong chớp mắt, mười mấy tên lính ngã trên mặt đất, cơ thề bị chém thành hai đoạn.

Đối với chiếc xe tăng bên cạnh, ánh mắt Vũ Hoàng Minh phát lạnh “Mð ra cho tôi!”

Thả người nhảy xuống, dừng trên xe tăng.

Đao Ẩm Huyết trên tay không mang theo chút cảm xúc nào, đã chém xuống nó rồi!

“Chết tiệt”

Một chiếc xe tăng ð trước mặt mọi người, đã bị cắt một cách hoành tráng như vậy.

Pháo thủ và người điều khiển bên trong đến cơ hội chạy trốn cũng không có cũng đã chết rồi.

“Đây có còn là người nữa không vây?”

Những chiến sĩ Tuyết Châu và các chiến sĩ Thương Châu nhìn thấy cảnh tượng như vậy đều bị dọa cho choáng váng.

Bọn họ chưa từng gặp qua trường hợp nào như vậy cả.

Một người vậy mà có thể dùng dao cắt chiếc xe tăng ra.

Cùng lúc đó, Dương Cửu mang theo đám người Lưu Chí cũng từ phía bên phải vọt xuống dưới.

Nhìn thấy số lượng xe tăng ngăn cản trước.

mặt chính mình, anh ta cười ha ha.

“Muốn khai hoà à, đã hỏi ý kiến tôi chưa!”

Chiếc búa nặng vài trăm kg trên tay anh ta trực tiếp ném thằng vào một trong những chiếc xe tăng.

Chỉ thấy anh ta thả người nhảy xuống, ở giữa không trung bắt được chiếc búa.

Trong ánh mắt toàn là ý lạnh!

“Cút cho tôi!”

“Uỳnh!”

Cả người dùng búa hung hăng đập tan tành hai chiếc xe tang.

Không hề trì hoãn, chiếc xe tăng này ð trước mặt anh ta giống như giấy vậy, bị vỡ nát tan tành!

Lại là một chiếc búa khác, chiếc xe tăng nặng vài tấn này đã bị anh ta cho nổ tung.

Rới vào đám đông của địch, không biết bao nhiêu người đã thiệt mạng.

Khi đám người Lưu Chí phía sau nhìn thấy cảnh tượng này, trực Đây đâu còn là một có người chứ, mà chính là một chiếc xe tăng hình người.

Một chiếc búa một chiếc xe tăng, không có bất kỳ chiếc xe tăng nào có thề chịu được một búa của Dương Cửu kia.

Chiến Long Quân do Dương Cửu và Vũ Hoàng Minh dẫn dắt thật giống như hai thanh đao sắc bén, hung hăng cắm vào bên trong hai mưới vạn đại quân này.

Sự tác động của năm vạn đại quân khiến cho đại quân Tuyết Châu và đại quân Thương Châu không có thời gian phản ứng.

Đặc biệt là Vũ Hoàng Minh và Dương Cửu đã tấn công bọn họ, điều này thật sự là khiến cho người ta vô cùng chẩn động, Trong tay của hai người, không gì có thể ngăn cản một chiếc búa hay một thanh đao của bọn họ cả.

Xe tăng, xe tăng…

Ở trong tay hai người, toàn bộ chỉ là một chút chuyện nhỏ mà thôi.

Còn đối với những chiến sĩ thông thường, họ còn dễ bị tổn thương hơn.

Một búa đập xuống, toàn bộ mặt đất đều như muốn sụp đồ.

Chiến sĩ bình thường dưới cây búa này dù có.

áo chống đạn đi chăng nữa cũng sẽ bị búa đập.

tan tành.

“Báo!”

“Thưa ngài, người của chúng ta đã rút lui phía sau, đối phương đang tiến đến rất hung dữ, giống như là…”

Ace nghe thủ hạ báo cáo xong, sắc mặt u ám.

Đối phương vậy mà lại cử ra hai nhân vật cấp.

bậc Thiên Vương, thật sự là nằm ngoài dự kiến của anh ta.

Nếu anh ta còn không ra tay, tồn thất sẽ còn lớn hơn nữa.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủn, hai mươi vạn đại quân đã thiệt hại quá ba vạn.

Cái số liệu này thực sự đáng sợ mà.

“Hữt Anh ta lấy vũ khí của bản thân ra, một thanh đao dài ánh bạc.

Đi ra khỏi xe tăng, xuất hiện bên trên xe tăng.

Đầu tiên là liếc mắt nhìn người bên phải một cái, rồi sau đó lại nhìn về phía bên trái.

“Chính là cậu!”

Anh ta thả người nhảy vọt, bay về phía ngược lại của Vũ Hoàng Minh mà chém giết.

Vũ Hoàng Minh lúc này đã lọt vào giữa quân địch.

Chung quanh anh ta tất cả đều là kẻ thù.

Mỗi một đao đều sẽ mang đi tính mạng của mười mấy chiến sĩ quân địch.

Áo giáp trên người đã biến thành màu đen Đó là màu sắc do máu tươi đọng lại, trừ đôi mắt ra, trên người anh ta đều đã bị máu tươi dính đầy.

Đột nhiên, trong mắt anh ta hiện lên một người.

Ace cầm trường đao trong tay đứng ở trước mặt Vũ Hoàng Minh, sắc mặt lạnh băng.

“Chém lính của tôi như cắt rau như vậy thật không tốt chút nào đâu!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio