Chương : Chuyện nhà họ Vũ
“Nói như vậy, thực lực của tôi trong dòng tộc hẳn có thể xếp vào hàng ngũ đầu tiên rồi?”
‘Vũ Hoàng Minh mìm cười, anh cảm thấy hài lòng về thực lực của bản thân.
“Mười vị trí đầu tiên khẳng định có tên của cậu chủ”
‘Vũ Cuồng không kìm lòng nồi nên khen ngợi một câu.
Trong những cậu chủ trong dòng tộc, ngoại trừ cậu chủ lớn thì cũng chẳng có mấy người tập.
luyện nghiêm túc cả Thực lực của cậu chủ lớn so với Vũ Hoàng Minh mà nói, dưỡng như phải mạnh hơn không ít.
“Đúng rồi, nói cho tôi biết những chuyện trong dòng tộc đi”
“Đợi sau này, tôi cũng dễ quen biết mọi người”
Đối với nhà họ Vũ, Vũ Hoàng Minh vốn không hiểu biết gì cả.
Thậm chí, còn không có cơ hội để tìm hiểu.
Cho dù đó là anh Hoàng Hải, hay là Nhị Ngưu, hoặc kể cả là Nguyệt Thường, bọn họ đều không kể bất kỳ chuyện gì liên quan đến nhà họ ‘Vũ cho anh cà.
“Nếu đã như vậy, đề tôi nói cho cậu chủ vậy”
Vũ Cuồng châm điếu thuốc, bắt đầu kể với ‘Vũ Hoàng Minh về nhà họ Vũ.
Nhà họ Vũ được chia thành hai phe phái, một là dòng trường, một là dòng thứ.
Dòng thứ tuân theo dòng trường, mọi việc đều lấy chủ nhân làm chủ.
Tuy nhiên, gần đây những thành viên của dòng thứ bắt đầu có ý đồ phân tách khỏi chủ nhân, thậm chí đã bắt đầu kết hợp với dòng tộc.
khác.
Chuyện này, trong dòng tộc chỉ có số ít người biết.
Vi vậy, hiện gi chủ nhân đang vì chuyện này mà khốn khổ hết sức.
Ngoài ra, trong dòng chính còn có sáu vị trường lão, một vị chủ nhân.
Ba của Vũ Hoàng Minh, Vũ Trường An chính là chủ nhân của nhà họ Vũ Ngoài Vũ Hoàng Minh ra, ông còn có một người con trai, tên là Vũ Phong Phiêu.
Anh ta lớn hơn Vũ Hoàng Minh ba tuổi, là cậu chủ lớn trong dòng tộc.
Thực lực của anh ta vẫn còn ở trên Vũ Hoàng Minh.
Mà Vũ Hoàng Minh chính là cậu hai.
Ngoài ra, sáu trường lão cũng đều có con trai và con gái của riêng mình.
Một số đã trường thành, một số còn nhỏ tuổi.
Ngoại trừ chủ nhân, đại trường lão Vũ Nhiêu là ngưỡi có thực lực mạnh nhất.
Tiếp theo là tam trường lão, Vũ Nhi Hút hết một điếu thuốc, Vũ Cuồng cũng đã nói được đại khái mọi việc.
Vũ Hoàng Minh cũng đại khái có được sự hiểu biết nhất định về nhà họ Vũ.
Nếu tính như vậy, trên thực tế, hiện giỡ cả nhà họ Vũ, ít nhất cũng là một dòng tộc lớn với hơn một nghìn người.
“Đúng rồi cậu chủ, hiện giờ có một chuyện”
‘Vũ Cuồng vốn dĩ định nói với Vũ Hoàng Minh về vụ tranh chấp tranh Hải Lam, nhưng sau khi nghĩ lại, ông lại im lặng.
Về chuyện này, chủ nhân không cho phép ông nói với anh.
Nếu mà nói rồi, chủ nhân liệu có trách phạt mình không?
“Có chuyện gì vậy?”
Vũ Hoàng Minh có chút tò mò.
“Đó là…vợ con của cậu, trong dòng tộc xem ra không được đón tiếp cho lắm. Ngoại trừ chủ nhân và cậu chủ lớn, những người con trai của các vị trường lão khác,đều thường xuyên xoi mới.”
Vũ Cuồng đổi chủ để, nói đến chuyện Tô Thanh Trúc ở trong nhà nhà họ Vũ.
“Cái gì?”
‘Sắc mặt Vũ Hoàng Minh ngay lập tức trờ nên lạnh lẽo.
‘Vốn dĩ cho rằng, Thanh Trúc và Minh Trúc sẽ có cuộc sống tốt hơn khi ð trong dòng tộc .
Nhưng bây giỡ xem ra, khi ð chính nhà của mình, hai người họ lại bị người khác bắt nạt!
“Cậu chủ, cậu cũng không cần tức giận. Có chủ nhân và cậu chủ lớn, mấy người kia cũng không có gan làm càn đâu.”
“Chỉ là thỉnh thoảng bọn họ sẽ tới gây phiền phức. Sau khi bị cậu chủ lớn phát hiện, không tránh khỏi sẽ bị dạy cho một bài học”
Vũ Cuồng nhanh chóng giải thích, ông sợ Vũ Hoàng Minh trong cơn thịnh nộ sẽ quay ra giết người trong nhà họ Vũ.