Chương : Hợp đồng đều bị hủy bỏ
Tầng cao nhất của tập đoàn Tô Thị.
Trong phòng hội nghị.
Sắc mặt của ông cụ Tô u ám.
Những nhân vật cấp cao của nhà họ Tô cũng ở trong đó.
“Ai có thể nói cho tôi biết chuyện này là sao không?”
“Tại sao lại có nhiều công ty toàn bộ hủy hợp đồng vậy? Có biết hay không, số tiền đền bù hủy hợp đồng nhiều như vậy, đủ làm cho tập đoàn chúng ta phá sản.”
Mọi người trong nhà họ Tô lúc này đều im lặng.
Lần này nếu không giải quyết ổn thỏa chuyện này, nhà họ Tô sẽ tiêu đời.
“Ba ơi, theo như con được biết, những công ty muốn hủy hợp đồng với công ty chúng ta, hình như… đều là của nhà họ Mạc.” Tô Hoài Phong từ từ mở miệng nói.
“Còn cần anh nói hay sao? Tôi là muốn hỏi, lần này, tại sao nhà họ Mạc lại chống đối với chúng ta? Chúng ta đối với bọn họ, không hề có sự uy hiếp nào đối với họ mà.”
Sắc mặt ông cụ Tô lạnh như tảng băng, nhà họ Tô đối với nhà họ Mạc mà nói trắng ra là không liên quan gì đến nhau.
Nếu thật có cái gì, cũng sẽ không ra tay vào lúc này.
“Ông nội, có khi nào có liên quan đến Tô Thanh Trúc hay không?”
“Chúng ta ai cũng biết, chủ tịch tập đoàn Lưu Thị, Lưu Thanh Trí có một người chị, tên là Lưu Thủy Tiên, được gả vào nhà họ Mạc, khi đám cưới của Lưu Thanh Bằng và Tô Thanh Trúc đang diễn ra thì có người đến cướp dâu, sau đó cha con nhà họ Lưu chết một cách kỳ lạ, chuyện này…”
Lời của Tô Thanh Mai chưa nói xong, có điều tất cả mọi người đều nghe hiểu ý trong lời nói của cô ta.
Rất hiển nhiên, chuyện này chính là muốn chống đối Tô Thanh Trúc.
Hơn nữa, khí thế cực kỳ nguy hiểm.
Có thể nói là, không có người chỉ viên nhà họ Tô thì nhà họ Tô sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Sắc mặt Tô Thanh Trúc trắng xanh, vô cùng khó coi.
“Tô Thanh Trúc, đừng quên, người tới cướp dâu là ai! Đó là ba của con gái cô, Vũ Hoàng Minh.”
“Ngay cả khi không phải do anh ta làm, anh ta cũng không tránh khỏi liên quan? Nếu đã có liên quan đến Vũ Hoàng Minh, thì chắc chắn đương nhiên có liên quan đến cô Mỗi lời nói của Tô Thanh Mai đều có lý, lời nói nào cũng cực rõ ràng.
Giống như đang chuẩn bị một gậy đạp cho Tô Thanh Trúc chết luôn.
Để cô không bao giờ có thể trở mình được nữa.
Sắc mặt Ông cụ Tô u ám, ánh mắt của mọi người đều nhìn sang Tô Thanh Trúc.
“Thanh Trúc, vì chuyện này liên quan đến cháu, vậy cháu phải có trách nhiệm đàm phán với những công ty này!”
Một lời của ông cụ Tô khiến Tô Thanh Trúc không có sự lựa chọn.
“Hơn nữa, ngày hôm qua đã xảy ra biến cố lớn! Cậu chủ nhà họ Vương, Vương Hoàng Thụy đã chết. Thanh Trúc, ngày hôm qua vừa vặn cháu đi gặp Vương Hoàng Thụy để ký hợp đồng đúng không?
Cháu có biết ai làm không?”
Ngay sau khi chuyện này được nói ra, tất cả mọi người trong phòng họp càng ngạc nhiên hơn.
Lần này, tất cả cặp mắt lại tập trung vào cô.
“Không biết!”
Hình bóng người đàn ông đó hiện lên trong tâm trí cô.
Tuy nhiên, cô không còn muốn đề cập đến nó nữa, và thậm chí cô không muốn nghe đến tên anh.
“Chuyện này không liên quan đến tôi.”
“Tôi sẽ đến nói chuyện với những công ty trực thuộc nhà họ Mạc.”
Nói xong, vẻ mặt Tô Thanh Trúc lạnh lùng rời đi phòng họp.
Lần này, ngay cả ông cụ Tô cũng không nể mặt.
Tô Thanh Mai nhìn bóng lưng của Tô Thanh Trúc, trên mặt cô ta lộ ra vẻ giễu cợt.
“Tô Thanh Trúc, Tô Thanh Trúc, lần này, sợ rằng cô sẽ không bao giờ có thể trở mình được nữa, dù có làm tốt hay không, cô cũng không còn tư cách ở nhà họ Tô nữa.”
Tuy nhiên, Tô Thanh Trúc vừa rời khỏi phòng họp tầm khoảng hơn mười giây.
Di động của Tô Thanh Mai vang lên.
Đột nhiên, tất cả mọi người đều cau mày.
Tô Thanh Mai lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng nói: “Tổng giám đốc tập đoàn Thanh Vân vừa mới gọi đến.”
Ngay khi những lời này nói ra, sắc mặt của các giám đốc điều hành cấp cao của nhà họ Tô trông khá hơn.
“Xin chào, cô là Tô Thanh Mai đúng không?”
Giọng nói lạnh lùng của Triệu An Nhiên vang lên “Là tôi, cô là thư ký của tổng giám đốc Nam, cho hỏi có chuyện gì không ạ?”
“Tổng giám đốc Nam nhờ tôi nói với cô rằng lần này hợp đồng vô hiệu, anh ấy sẽ không hợp tác với nhà họ Tô nữa”
Nói xong cúp điện thoại.
“Tút tút tút.”
Không có âm thanh chói tai hơn tiếng cúp máy đó, nhưng người ở tại cuộc hợp đều ngạc nhiên.