Chương
Sao miệng của mẹ lại nịnh bợ như vậy chứ!
Đinh Chấn Huy nghe mà sống lưng lạnh buốt, khiếp sợ nhìn Tiêu Thanh một cái.
Rồi sau đó cười hì hì nói: “Dì Lan, con cảm thấy Thiên Lam rất thích hợp với Tiêu Thanh, cũng không thích hợp với con, hay là dì để cho Thiên Lam và Tiêu Thanh sinh cháu ngoại cho dì sớm một chút, con cũng không thể chen một chân vào được.”
“Bây giờ con tới đây, là để tạm biệt dì, hy vọng mọi người giữ gìn sức khoẻ, cả đời hạnh phúc và bình an.
Lời nói rơi xuống.
Ngô Tuệ Lan đen mặt.
“Dì nói này Chân Huy, con ôm được bắp đùi Hộ quốc chiến soái, bay cao rồi, coi thường con gái của dì đúng không?”
“Ách… đúng.”
Đinh Chấn Huy cười gật đầu một cái.
“Hiện tại con có mục tiêu cao hơn, không muốn dây dưa với một người đàn bà đã có chồng. Chúc cô Mục có thể hạnh phúc, tôi đi trước. Nói xong, Đinh Chấn Huy xoay người rời đi.
“Yay!”
Mục Thiên Lam vui mừng nhảy cẫng lên.
“Tiêu Thanh, giữa chúng ta không có người thứ ba chen chân vào nữa, quá tốt rồi!”
Tiêu Thanh cười với cô một tiếng.
Nhưng Ngô Tuệ Lan thì nổi điên.
“Đinh Chấn Huy, cậu là thắng cặn bã, ôm được bắp đùi Hộ quốc chiến soái thì lập tức coi thường con gái tôi. Sớm biết như vậy, tôi sẽ nguyền rủa cậu không ôm được bắp đùi Hộ quốc chiến soái. Thật là tức chết tôi rồi, dám lừa gạt tình cảm của tôi. Xem tôi có đánh chết cậu hay không!”
Dứt lời, Ngô Tuệ Lan, cầm ly rượu ở trên bàn, đập về phía Đinh Chấn Huy.
Choang choang
Đinh Chấn Huy bị đập ôm đầu chạy trốn như chuột.
“Thằng cặn bã không được chạy! Tôi muốn đập chết cậu! Đừng chạy..”
Sáng sớm hôm sau, cả nhà Mục Thiên Lam, ngồi xe trở về Cổ Cảnh.
Sau khi về đến Cổ Cảnh.
Mục Thiên Lam bắt đầu làm việc bình thường.
Ngô Tuệ Lan hỏi thăm sàn đấu quyền anh ngầm ở khắp nơi, muốn sắp xếp Tiêu Thanh đánh quyền anh, kiểm món tiền lên sàn kếch xù cho bà ta.
Mục An Minh tiếp tục kiếp sống câu cá nghèo nàn cả đời của ông.
Mục An Phong trở lại trường học, khoe khoang ảnh chụp chung của cậu ta và Thẩm Hải Băng ở khắp nơi. Còn chuyện ngủ chung với Thẩm Hải Băng, trái lại cậu ta cũng không mặt dày mà nói ra ngoài.
Tiêu Thanh thì liên lạc với đảm đại ca Kim Chỉ Nam và Hoắc Thiệu Đông, để bọn họ tích cực phối hợp với kế hoạch dụ rắn ra khỏi hang của Triệu Minh Vũ.
Ba ngày sau.
Tin tức giật gần thứ nhất, gây chấn động các thành phố Cổ Cảnh, Danh Châu, Hải Châu, Đông Châu. Dẫn tới thế lực Tề Lỗ xôn xao dữ dội!
Nội dung tin tức:
Trước đó mấy ngày, Châu Lâm Vũ của Thiên Hà, chết tại biệt thự trên núi Ngoạ Long ở ngoại ô Cổ Cảnh, qua điều tra thì phát hiện, Cao Thái Khôn của Hải Châu, Hoắc Thiệu Đông của Danh Châu, Khổng Hướng Hoa của Đăng Châu, Đổng Thiên Huân của Đông Châu, Kim Chí Nam của Cổ Cảnh có hiềm nghi gây án rất lớn. Cục cảnh sát điều tra phê chuẩn, áp dụng các biện pháp cưỡng chế đối với năm người Kim Chí Nam, tiến hành lập án điều tra, đặc biệt thông báo.
“Trời ơi, Châu Lâm Vũ của Thiên Hà chết rồi?”
“Chẳng trách gần đây không có tin tức của Châu Lâm Vũ, hoá ra mấy ngày trước anh ta đã bị giết!”
“Những người này đều là thủ lĩnh thế giới ngầm của các thành phố, không cần đoán cũng biết. Chắc chắn là bọn họ nảy sinh mâu thuẫn về lợi ích, cho nên đại ca của năm thành phố mới âm mưu tiêu diệt!”
“Châu Lâm Vũ của Thiên Hà chết, các đại ca của năm thành phố khác bị lập án điều tra, thể lựa ngầm ở Dương Đông chỉ sợ là sắp trở trời!”
Trong lúc nhất thời, toàn bộ các thế lực ở Dương Đông, ba giới chính trị, kinh tế và người dân bình thường, tất cả đều bàn luận chuyện này.
“Thật không nghĩ tới. Nhà họ Kim, nhà họ Hoắc liên quan tới án mạng, cũng bị bắt. Lần này chỉ sợ là hai vị đại ca sẽ không ra ngoài được.”
Ăn cơm tối xong, Mục Thiên Lam ở trong phòng khách xem tin tức, không thể không có cảm xúc.
“Cũng là do Tiêu Thanh khắc!”
Ngô Tuệ Lan đứng lên oán trách: “Nhà họ Hoắc và nhà họ Kim, trước kia rạng rỡ bao nhiêu, nhà nào mà không có tài sản mấy ngàn tỷ?”
“Từ khi quen biết Tiêu Thanh, nhà họ Kim bởi vì đập
Vạn Hào mà bị bắt một lần, nhà họ Hoắc bởi vì đánh Hạo
Nhiên mà thiếu chút nữa bị dượng Hạo Nhiên bắt vào”
“Bây giờ nhà họ Kim và nhà họ Hoắc lại liên quan đến án mạng mà bị bắt, bị cục cảnh sát điều tra phê chuẩn bắt người, là tuyệt đối không thoát ra được.”
“Người cận kề với Tiêu Thanh, thật sự là liên tục gặp tai hoạ, không một ai có kết quả tốt!”