Chương
Ngô Tuệ Lan tức giận nói.
Mục Hải Yến lạnh lùng mỉm cười: “Tôi đâu có nói vớ vẩn chứ, đây là tin ở trên mạng người ta nói mà, có cả ảnh Mục Thiên lam mặc áo tắm hai mảnh đây này!”
Dứt lời, cô ta đưa điện thoại di động cho Lý Nam Hương xem.
“Trời đấy ơi, Thiên Lam như này đúng là chẳng có tí tự trọng nào cả!”
Lý Nam Hương nhìn xong cũng bất ngờ kêu to. Bác cả, chú nhỏ, mợ nhỏ và bà cụ Mục cùng quây lại xem.
Nhìn xong, bọn họ đều bị shock, cảm thán liên tục.
“Nếu không tận mắt trông thấy thì ai dám tin là Thiên Lam còn có bộ mặt lầng lơ như vậy chứ!”
“Đáng sợ, đáng sợ thật đấy. Vẻ ngoài cô ta trong sáng như thánh nữ như kia, bên trong thì dơ bẩn thế này đây!”
“Một tấm ảnh giá ba mươi triệu, ngủ một đêm giá ba trăm triệu, giờ có ảnh mặc áo tắm hai mảnh lan truyền, có phải mấy nữa sẽ có những tấm ảnh còn đáng xấu hổ hơn lan ra nữa không hả?”
Nghe những lời châm chọc đó, rốt cuộc Mục Thiên Lam cũng không thể bình tĩnh nổi nữa, chạy tới cướp lấy điện thoại di động để xem.
Vẫn là những bức hình đó, nhưng nội dung bài viết đã bị thay đổi, nói là cô còn có cả anh nude nữa, thêm mắm dặm muối bêu xấu cô, miêu tả cô như một kẻ dơ bẩn đến cùng cực.
“Hu hu hu…”
Những bức ảnh của quá khứ đen tối bị người nhà xem được, Mục Thiên Lam cảm thấy không còn mặt mũi để nhìn người khác nữa, cô ngồi xổm xuống đất, vùi mặt khóc toáng.
Cô biết là mình đã thân bại danh liệt rồi, giờ cô sẽ không còn mặt mũi nào để ra ngoài gặp người khác nữa, giờ cô có cả ý định tự tử luôn.
“Thiên Lam, có chuyện gì vậy?”
Đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, Tiêu Thanh, Ngô Tuệ Lan và Mục An Minh không biết phải làm sao.
Lý Nam Hương hả lòng hả dạ nói: “Sở dĩ những vị giám đốc kia chịu hợp tác làm ăn cùng với Thiên Lam là vì chiến thần bảo vệ tổ quốc thích Thiên Lam, cảm thấy chống lưng của Thiên Lam vững, muốn nịnh nọt nó, nhưng giờ scandal về nó nổ ra như này, nhất định chiến thần bảo vệ tổ quốc sẽ cảm thấy nó thật kinh tởm. Những vị giám đốc kia có phải đồ ngốc đầu, việc bọn họ giỏi nhất chính là gió chiều nào xuôi chiếu ấy, thấy scandal của Thiên Lam xong chắc chắn sẽ không hợp tác cùng với nó nữa, giấc mộng phát tài của nhà các ngươi vỡ nát rồi nhé!”
“Scandal. Scandal gì chứ hả? Con gái tôi thì có scandal nào chứ!”
Ngô Tuệ Lan phần nộ dâng trào.
Lý Nam Hương đưa điện thoại di động cho Ngô Tuệ Lan.
Sau khi nhìn xong, Ngô Tuệ Lan tức giận nói: “Thiên Lam, con đúng là chẳng có lòng tự trọng gì cả. Sao lại để cho người khác chụp ảnh lẳng lơ như vậy hả, sao con lại đi ngủ với người khác để lấy tiền chứ hả? Nhà chúng ta dù có nghèo đi chăng nữa thì cũng không thể kiếm tiền bằng cách này được, giờ những tấm ảnh như này bị lan ra ngoài thì sao con còn thẳng lưng làm người được nữa hả, bố mẹ biết làm sao đây!”
Bị mẹ hỏi dồn, Mục Thiên Lam càng thêm tuyệt vọng, cô khóc to hơn.
Mục An Minh nhìn những tấm ảnh ấy cùng với nội dung bài viết, nhìn cô với vẻ tiếc hận mài sắt không thành nổi kim, trách cứ : “Sao tôi lại sinh ra một đứa con gái dơ bẩn không có lòng tự trọng như vậy hả. Mày không biết xấu hổ nhưng chúng tao vẫn còn cần thể diện. Mày làm tạo tức chết thôi!”
Sau khi nhìn thấy mấy bức ảnh mặc áo tắm hai mảnh của Thiên Lam, vẻ mặt Tiêu
Thanh tối thui. Nguồn truyen.one nhé cả nhà!
Trong ảnh, Mục Thiên Lam nằm nghiêng hoặc úp sấp, tấm năm thắng, tấm cong người… khiến cho người ta có cảm giác cực kỳ lång lo!
Quan trọng là nội dung bài viết nói rằng giá của Mục Thiên Lam là một đêm ba trăm triệu, bảo cô còn có ảnh nude nữa, sau này sẽ tung ra tiếp.
Vì thế, Tiêu Thanh cảm thấy vô cùng đau lòng!
Anh không tin đây lại là sự thật! Vợ của anh sao có thể làm những chuyện đó được cơ chứ! “Bà xã, ngoài ảnh mặc áo tắm hai mảnh là thật ra thì những cái khác đều không phải là sự thật có phải không?”
Tiêu Thanh ngồi xổm xuống, mệt mỏi hỏi.
Nếu chỉ là những tấm ảnh như này thôi thì anh có thể không coi nó là gì cả, bởi vì anh biết rằng Mục Thiên Lam làm vậy do bất đắc dĩ, cần phải giải quyết nguy cơ cho công ty mà thôi.
Nhưng nếu ngay cả nội dung bài viết cũng là sự thật, một đêm ba trăm triệu, lại còn có cả anh nude thì anh khó mà chấp nhận nổi.
Vợ của chiến thần bảo vệ tổ quốc như anh không thể là người như vậy được “Nếu em bảo chúng là giả thì sẽ có người tin hay sao?”
Mục Thiên Lam biết rằng giờ mình có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được vết nhơ này.
“Anh tin.”
Tiêu Thanh nói: “Anh tin là vợ anh không phải người giống như trong bài nói, vậy thì anh sẽ đi tìm Trương Tuấn Kiệt, nhất định là do anh ta giở trò rồi, anh sẽ điều tra rõ chân tướng trả lại sự trong sạch cho em, lôi Trương Tuấn Kiệt ra chịu tội trước pháp luật, để anh ta phải trả giá đắt cho hành động này!”