Chương 1140 Mày đang sỉ nhục một long soái Trấn giữ Vũ Quan ba ngày, một mặt là để tiêu hao lương thực và đạn dược của liên quân năm nước, mặt khác cũng để cho mấy người Long Nhất chữa lành vết thương. Trong khoảng thời gian ba ngày, đối với mấy người Long Nhất mà nói, mặc dù chưa thể bình phục hoàn toàn, thế nhưng ra chiến trường giết địch thì có lẽ cũng không khó. Tiêu Chính Văn đã có hiểu biết thêm về lý thuyết y học thông qua Thiên Sơn Thư Lục, y thuật lúc này đã nâng cao vượt bậc. Vì thế, hiệu quả của thuốc điều trị vết thương được điều chế ra cũng tốt hơn trước gấp nhiều lần. Mới có một ngày trôi qua, Long Nhất đã có thể xuống giường đi lại, ngay cả Long Tam thương tích nặng nhất cũng đã có thể tự ngồi trên giường ăn cơm. Mấy người Long Nhất mới là chủ lực để ra ngoài thành giết kẻ địch, còn Tiêu Chính Văn buộc phải trấn giữ tại Vũ Quan để tiện ứng chiến với bốn long soái năm sao còn lại. Rạng sáng ngày hôm sau, đại quân một trăm nghìn người của liên quân năm nước đã đến dưới thành Vũ Quan. Đối diện với thành Vũ Quan sừng sững khó tấn công trước mặt, ngay cả Mars cũng cảm thấy đau đầu. Bên trên tường thành là lá cờ long soái rồng xanh năm móng vuốt chỉ riêng Tiêu Chính Văn mới có đang tung bay trong gió, chứng tỏ rằng Tiêu Chính Văn đang ở trên thành! “Tiêu Chính Văn, mày có gan thì xuống thành chiến đấu một trận với tao!” Mars vung vẩy thanh kiếm dài trong tay, gào lên về phía tường thành. Lúc này, Tiêu Chính Văn đang ngồi trên tường thành, vừa hóng gió vừa uống trà, ánh mắt điềm nhiên nhìn xuống bên dưới. Đối diện với tường thành kiên cố cao hàng chục mét, dù đối phương có bốn long soái năm sao thì cũng không dám tuỳ tiện leo thành lên trên. Dù Tiêu Chính Văn cũng là long soái năm sao, nhưng nhìn từ trên xuống là có thể giết chết một long soái năm sao chỉ trong nháy mắt. Lại có thêm sự phối hợp của mấy người Long Nhất, đánh giết ba long soái năm sao còn lại cũng chẳng phải việc khó khăn. Bởi vậy, cách ổn thoả nhất là dụ Tiêu Chính Văn ra khỏi thành để ba người bọn chúng hợp lực lại giết chết anh! Sau đó mới tiến đánh vào thành Vũ Quan! “Mars, độ cận thị cao của mày nên được chữa trị càng sớm càng tốt! Nếu không lỡ như đến một ngày bị mù thì đừng trách bản soái không nhắc nhở!” Tiêu Chính Văn còn chẳng thèm nhìn mặt hắn, chỉ lạnh lùng cười nói. Liếc nhìn bảng “miễn chiến” treo phía trên cao tường thành, Mars tức giận thở dốc! Tiêu Chính Văn đang muốn kéo dài thời gian, đợi quân đội của Mars cạn kiệt lương thực thì sẽ có thể tiêu diệt hết đại quân một trăm nghìn người mà không tốn chút sức lực nào. “Tiêu Chính Văn, lẽ nào mày sợ rồi sao, bản soái thậm chí còn có thể đấu riêng với mày! Chỉ cần mày có thể chiến thắng tao thì toàn bộ đại quân một trăm nghìn người này sẽ lập tức đầu hàng!” Mars không cam tâm, tiếp tục gào lên. Roạt! Đáp lại hắn chỉ có một nửa tách trà mà Tiêu Chính Văn đang uống dở, hắt từ trên đầu tường thành xuống. “Mày! Mày đang sỉ nhục một long soái năm sao đấy!” Mars phẫn nộ gào mồm lên. Thật ra bây giờ Mars đã đạt tới cảnh giới sáu sao, nếu không thì hắn sẽ chẳng chủ động yêu cầu đấu riêng với Tiêu Chính Văn!