Chương 1184 cũng là chuyện của Thiên Tử Loại người này đang xoay vòng Thiên Tử hệt như món đồ chơi trong tay ông ta. “Còn một chuyện nữa, Long Thất đã về cùng phe với tên họ Lạc kia rồi, hơn nữa Long Tam và Long Ngũ đều bị cậu ta hãm hại, bị nhốt vào trong tù. Long Nhất được tôi khuyên răn, sau đó dẫn về quân khu Đông Nguyên!” “Bây giờ Long Thất đang giúp tên họ Lạc kia lên kế hoạch biên chế lại quân Phá Long lần nữa, cho người của quân Phá Long vào trong các đoàn quân khác, từ đó xóa bỏ quân Phá Long”. Từ Kiêu Long vốn nghĩ rằng Tiêu Chính Văn sẽ càng phẫn nộ hơn khi nghe tin này. Nhưng mãi cho đến khi ông ta nói xong Tiêu Chính Văn tỏ ra rất bình tĩnh. “Vua Bắc Lương, lẽ nào cậu không lo lắng chuyện này sao?” Từ Kiêu Long hơi bực bội, khẽ nhíu mày. “Bản thân tôi không còn chức vụ thì không cần nghĩ đến những chuyện liên quan, dù tôi có lo lắng thì có thể làm được gì? Đây là chuyện của Thiên Tử, không liên quan gì đến tôi. Vào ngày rời khỏi Long Kinh, tôi đã nói sau này chiến sự ở Hoa Quốc sẽ không liên quan đến tôi nữa, có mất nước thì cũng là chuyện của Thiên Tử”. Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói. Nghe thế Từ Kiêu Long sửng sốt, đưa mắt nhìn qua gương chiếu hậu thì thấy trong mắt Tiêu Chính Văn chỉ còn lại sự lạnh nhạt. “Haizz!” Từ Kiêu Long chỉ đành thở dài. Từ khi Thiên Tử mới lên nắm quyền, có thể nói Hoa Quốc như một bị lớp sương mù bao quanh. Thoáng chốc Long Các đổi chủ, quân Phá Long sắp bị biên chế lại. Các quan chức trong chính phủ đều nhún nhường trước sự lạm dụng uy quyền của ông Lạc. Mọi thứ không phải là điều Từ Kiêu Long muốn thấy. Nhưng bây giờ vua Bắc Lương – người duy nhất có thể thay đổi những chuyện này cũng lạnh nhạt thờ ơ với chuyện của đất nước. Dù Từ Kiêu Long có lo lắng đi chăng nữa cũng chẳng ích gì. “Quả thật những gì Thiên Tử làm khiến người ta thất vọng, nhưng Hoa Quốc…” “Tôi nói rồi, không liên quan đến tôi, ai nắm quyền thì người đó xứng đáng sở hữu mọi thứ. Các lão Âu Dương một đời trung thành với nước, kết quả thì sao? Chỉ một câu nói của một người nào đó mà Thiên Tử không thèm truy cứu. Tiêu Chính Văn tôi tự thấy bản thân không trung thành với đất nước bằng các lão Âu Dương, công lao không bằng tứ lão Long Các, có tài có đức gì đâu chứ?” Tiêu Chính Văn nói. “Haizz! Xem ra vua Bắc Lương đã không còn quan tâm đến chuyện của đất nước nữa, Hoa Quốc gặp khó khăn rồi”. Từ Kiêu Long nghiến răng nghiến lợi, thở dài. Cùng lúc đó, trong biệt thự nhà họ Viên, Viên Sùng Long và mười mấy nhân vật cốt cán của nhà họ Viên đang kính cẩn xếp thành hai hàng trong sảnh lớn. Lúc này, trong phòng tắm trên tầng ba thoáng chốc lại vang lên tiếng la hét của phụ nữ, âm thanh nối tiếp nhau, liên miên không dứt.