Chương 1213 “Trái tim rồng Kim Long!” Cường giả ở cảnh giới Thiên Vương thông thường tuyệt đối không thể so bì được. Thế nhưng chính thực lực mạnh mẽ không gì sánh bằng đó của Âm Dương Tôn lại càng khiến khát khao chiến đấu của Tiêu Chính Văn thêm phần dữ dội! Trong lòng Tiêu Chính Văn như đang nhóm lên một ngọn lửa hừng hực! Ầm! Đúng vào lúc này, một thanh Long trụ đột nhiên xuất hiện vết nứt dài, hơn nữa vết nứt còn đang tiếp tục kéo dài hơn. Kỳ lạ là từ bên trong Long trụ lại chảy ra một chất lỏng màu vàng. Máu của rồng Kim Long? Trong đầu Tiêu Chính Văn đột nhiên nghĩ tới năm chữ này! Thế nhưng không đợi Tiêu Chính Văn có hành động gì, Âm Dương Tôn đã nóng lòng nhảy bổ tới. “Xèo!” Ngón tay Âm Dương Tôn vừa mới chạm vào máu của Kim Long đã toát lên một làn khói trắng. “Á!” Âm Dương Tôn kinh hoảng tột độ nhìn tay của mình, ngón tay vừa chạm vào máu của Kim Long đã tan biến mất một nửa chỉ trong nháy mắt! “Sao… sao lại như vậy?” Âm Dương Tôn không cam tâm nhìn về phía chất lỏng màu vàng kia! Tiêu Chính Văn cũng hơi nhíu mày, bên trong những ghi chép bằng chữ của mấy phiến đá kia không hề nói rằng máu của Kim Long còn có đặc tính giống nham thạch nóng chảy. Chất lỏng màu vàng chảy qua đâu là tất cả vật chất ở nơi đó đều sẽ hoá thành tro bụi. Ngay cả tảng đá cũng hoà tan thành thuỷ tinh chỉ trong nháy mắt! “Đây… đây là thứ gì?” Âm Dương Tôn kinh ngạc nhìn chất lỏng màu vàng, không dám tin đây chính là máu của Kim Long! Tiêu Chính Văn chậm rãi bước tới trước Long trụ, đứng vững rồi quan sát chất lỏng màu vàng đó. Đúng vào lúc này, những cây Long trụ khác cũng lần lượt nứt ra, bên trong tất cả Long trụ đều chảy ra chất lỏng giống nhau. Chẳng mấy chốc, đã hội tụ lại về phía trung tâm của tế đàn. “Vút!” Khi chất lỏng màu vàng chảy về phía trung tâm của tế đàn, một cây Long trụ cao chọc trời đột nhiên ngoi lên từ trong lòng đất. “Trái tim rồng Kim Long!” Âm Dương Tôn ngẩng đầu nhìn vật thể lấp lánh ánh vàng ở phía trên Long trụ rồi lớn tiếng hô lên! Mấy người nhà họ Âm Dương đứng bên cạnh Âm Dương Tôn cùng lúc nhảy vọt lên, vươn tay ra giật lấy trái tim rồng Kim Long trên Long trụ. Nhưng họ hoàn toàn không ngờ đột nhiên có một luồng ánh sáng màu vàng rực rỡ bắn ra từ trong trái tim rồng Kim Long đó. “A!” Những người đang nhìn vào trái tim rồng Kim Long bỗng chốc đều bị ánh sáng vàng chiếu mù mắt. Ngay cả Âm Dương Tôn cũng dùng tay che mắt lại, nhưng máu vẫn chảy ra dọc theo từng kẽ tay của gã. “A! Mắt của tôi! Mắt của tôi!” Âm Dương Tôn vùng vẫy hai tay thét lên một tiếng thảm thiết.