Chương 1267 Nhưng chỉ có Viên Hỗn Thiên trên võ đài biết rõ lúc này mình đã rơi vào thế yếu. Áp lực lớn mạnh như vậy lại không ảnh hưởng gì đến Độ Thiên Chân Nhân. Điều này chứng tỏ Độ Thiên Chân Nhân đã đạt đến cảnh giới Kiếm Cảnh, tiếp theo dù cụ ta có đánh trả thì cũng sẽ rơi vào thế bị động hoàn toàn. “Viên Hỗn Thiên, nếu bây giờ ông quỳ xuống nhận sai thì tôi có thể nể tình ông vất vả luyện võ bao năm mà tha cho ông”. Độ Thiên Chân Nhân lạnh lùng nói. Quỳ xuống? Viên Hỗn Thiên nghiến răng nghiến lợi, năm ngón tay cong lại siết chặt nắm đấm, một luồng ánh sáng trắng xuất hiện trên nắm đấm của Viên Hỗn Thiên. Đây là Phục Long Quyền – tuyệt kỹ thành danh của Viên Hỗn Thiên. Tuyệt kỹ này của Viên Hỗn Thiên có thể đánh chết một con voi. Thấy Viên Hỗn Thiên vẫn không có ý hối lỗi, Độ Thiên Chân Nhân khẽ nhắm mắt lại, một tay giơ thanh kiếm dài lên. Thanh kiếm dài đó lóe lên tia sáng lạnh lẽo khủng khiếp dưới ánh mặt trời. Xoẹt! Một kiếm ảnh lập tức hình thành, nhìn từ xa lại thấy giống ảo ảnh nhưng lại khiến mọi người cảm nhận được sát khí vô cùng mãnh liệt. Độ Thiên Chân Nhân bắt đầu đánh từ võ đài phía trên, cụ ta không muốn để Viên Hỗn Thiên sống sót quay về. Hơn nữa chỉ cần ra tay là đánh đòn mạnh nhất, phải giữ vững trái tim võ đạo bằng cách giết Viên Hỗn Thiên chỉ trong một đòn tấn công. Vì thế khi kiếm ảnh xuất hiện, Viên Thắng Thiên ngồi trên khán đài dường như cũng nhận ra ý đồ của Độ Thiên Chân Nhân bèn vội vàng hét lên với Viên Hỗn Thiên: “Hỗn Thiên, mau quay lại!” Chắc chắn Viên Hỗn Thiên khó mà đỡ được đòn này hay nói cách khác thì cụ ta chắc chắn sẽ chết. Theo quy tắc võ đài, chỉ cần Viên Hỗn Thiên vẫn còn trên võ đài thì Viên Thắng Thiên không thể ra trận. Lúc này Viên Hỗn Thiên cũng cảm nhận được nguy hiểm, nhưng cụ ta đã như mũi tên đã đặt trên cung, không thể không tấn công. Chỉ cần cụ ta dám xoay người lại thì nhát kiếm này chắc chắn sẽ chém vào lưng cụ ta. Xoay người lại với một cường giả đã lĩnh hội Kiếm Cảnh chẳng khác nào tự đâm đầu vào chỗ chết. “Độ Thiên Chân Nhân, nhà họ Viên không thù không oán với ông, ông… ông lại muốn ra tay giết tôi sao?” Lúc nói Viên Hỗn Thiên vung nắm đấm sắt của mình lên đánh thẳng về phía Độ Thiên Chân Nhân. “Hừ!” Độ Thiên Chân Nhân lạnh lùng hừ một tiếng, một tay chắp sau lưng, tay còn lại vung kiếm lên. Soạt!