Chiến Thần Bất Bại

chương 1385: hai mặt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Emily thấy trên mặt Lữ Thanh Dương đã có vẻ giận dữ, chợt giật mình như vừa nghĩ đến việc gì đó, vội vàng đứng lên nói: “Báo cáo thầy, Tiêu Chính… Tiêu Quân Lâm xin nghỉ ạ!”

Filkant đã đánh tiếng với các giáo viên khác từ trước.

Còn các giáo viên từ Hoa Quốc tới thì hắn vốn không thèm quan tâm.

Ngay cả Phó hiệu trưởng người Âu Lục cũng được hắn đánh tiếng, mấy giáo viên Hoa Quốc này còn dám gây phiền phức cho Tiêu Chính Văn nữa sao?

Nhưng điều khiến hắn không ngờ là Lữ Thanh Dương này là một loại người khác!

May mà Emily nhanh trí tìm cớ cho Tiêu Chính Văn.

Trong mắt cô ấy, Tiêu Chính Văn đến từ Hoa Quốc, Lữ Thanh Dương cũng là người Hoa Quốc, nhất định sẽ vô cùng quan tâm đến Tiêu Chính Văn.

Nhưng Emily vừa dứt lời thì lông mày Lữ Thanh Dương đã nhướng lên, lạnh lùng nói: “Cái gì? Mới buổi đầu tiên khai giảng đã xin nghỉ? Đúng là to gan mà!”

“Chắc các cô cậu vẫn chưa rõ tầm quan trọng của môn học về từ trường trong cơ thể con người, cho dù là con cháu của các gia tộc lớn cũng không dám tùy tiện nghỉ giờ học của tôi!”

“Huống hồ Tiêu Quân Lâm chỉ là một kẻ không rõ lai lịch, còn không bằng cả học sinh phổ thông! Hơn nữa, tôi cũng cảnh cáo các cô cậu, tôi không quan tâm các cô cậu đến từ gia tộc nào, cũng không cần biết các cô cậu có chỗ dựa lớn như nào ở quốc gia mình!”

“Giờ học của Lữ Thanh Dương tôi, không cho phép bất kỳ người nào vắng mặt! Bằng không, tôi nhất định sẽ cho kẻ đó đẹp mặt!”

Lữ Thanh Dương nghiêm nghị thét lớn.

Chỉ có Trương Lăng Phong khẽ nhíu mày khi nghe thấy ba chữ Tiêu Quân Lâm.

Hoa Quốc chỉ có một nhà họ Tiêu!

Nói đúng hơn, toàn bộ Hoa Quốc chỉ có gia đình Tiêu Long mới là nhà họ Tiêu.

Mà người duy nhất có thể được đặt lên bàn cân, còn được tham gia vào học viện võ thuật, cũng chỉ có thể là gia tộc của Tiêu Long!

Chẳng lẽ giữa Tiêu Quân Lâm và Tiêu Chính Văn có quan hệ máu mủ gì đó?

Đúng là oan gia ngõ hẹp!

“Hừ! Họ Tiêu à, cho dù mày và Tiêu Chính Văn có quan hệ như nào chăng nữa, muốn trách thì chỉ có thể trách mày xui xẻo, nhiều họ thế không theo lại theo họ Tiêu! Hừ, đã thế thì đừng trách tao!”

Trương Lăng Phong nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ.

Nhà họ Trương là gia tộc canh giữ mộ Tổ Long, chưa bao giờ bị bất kỳ ai khinh thường.

Duy chỉ có Tiêu Chính Văn không thèm xem nhà họ Trương ra gì, còn mấy lần giết người của nhà họ Trương!

Cuối cùng, lại ép nhà họ Trương xin lỗi Tiêu Chính Văn!

Đây quả thực là vô cùng nhục nhã!

Vì vậy, chỉ cần nghe thấy họ “Tiêu” thì nỗi hận trong lòng Trương Lăng Phong lại dâng trào mãnh liệt như thủy triều!

Người chung chí hướng với hắn còn có Đông Phương Tuyết Ngưng!

Nhà Đông Phương cũng bị chèn ép thê thảm y như thế, nhất là Tiêu Chính Văn còn giết chết hy vọng duy nhất của nhà Đông Phương là Đông Phương Ngạo Vũ - anh ruột của cô ta!

Mối thù hận sâu như biển thế này sao có thể không báo được chứ?

Hơn nữa, Đông Phương Tuyết Ngưng còn hoài nghi giữa Tiêu Quân Lâm và Tiêu Chính Văn có một mối quan hệ đặc biệt!

Bằng không Thiên Tử Hoa Quốc cũng sẽ không điểm mặt gọi tên bảo Tiêu Quân Lâm tới đây!

Có thể có mối giao tình thế này với Thiên Tử, cho dù người kia không phải anh em ruột thịt của Tiêu Chính Văn thì ít nhất cũng sẽ có chút liên hệ máu mủ chứ nhỉ?

“Hừ! Tiêu Quân Lâm à Tiêu Quân Lâm, anh đừng trách tôi ra tay vô tình, muốn trách thì chỉ có thể trách nhà họ Tiêu các người đối xử quá vô tình với nhà Đông Phương của tôi!”

“Cho dù Thiên Tử có đứng về phe anh thì đã sao? Vị hôn phu của Đông Phương Tuyết Ngưng tôi chính là thiên tài hàng đầu của học viện võ thuật Filkant, còn là một trong mười thiếu niên thiên tài của Âu Lục!”

“Anh dám đến học viện võ thuật, đều do chính anh tự làm tự chịu!”

Đông Phương Tuyết Ngưng nghĩ tới đây, lại không khỏi cười từ giễu.

Dù sao Tiêu Quân Lâm cũng không phải Tiêu Chính Văn, đáng để cô ta tức giận đến mức này sao?

Loại người này không phải là để mặc cho cô ta giẫm đạp dưới chân à?

Chỉ cần Tiêu Quân Lâm xuất hiện ở học viện võ thuật, cô ta nhất định có mười ngàn cách làm nhục anh và cả nhà họ Tiêu!

Cho dù Tiêu Chính Văn đã chết, cũng phải khiến cho toàn bộ nhà họ Tiêu mất mặt!

Đương nhiên không ai biết được tâm tư của hai người bọn họ, mà thật sự cũng có rất nhiều người ngay cả tên của môn học này cũng chưa từng nghe nói đến.

Ví dụ như lúc dùng nam châm quẹt lên người sẽ có cảm giác bị từ trường hút lấy, có lẽ ai cũng có cảm giác này nhưng chưa bao giờ có người để bụng chuyện này!

Lại càng không có ai nghiêm túc nghiên cứu, đào sâu tìm hiểu hàm ý sâu xa trong đó!

Có thể nói, nội dung mà Lữ Thanh Dương nói có liên quan trực tiếp đến lúc bọn họ đến tòa trận pháp sẽ nhận được loại trận pháp gì!

Đối với rất nhiều người, có lẽ đây là cơ hội duy nhất trong đời!

Đừng thấy Tiêu Chính Văn đã nhận được vô số trận pháp mà lầm.

Thực tế, đối với người bình thường mà nói, những trận pháp đó xa vời đến mức không thể với tới!

Giống như Độ Thiên Chân Nhân, nếu cụ ấy không gặp được Tiêu Chính Văn thì cả đời cụ ấy cũng chỉ có thể dừng bước tại Kiếm Cảnh.

Ngay cả trận pháp là gì cụ ấy cũng không biết, càng không có duyên chạm đến!

Đối với một võ giả mà nói, lai lịch và thân phận có ý nghĩa vô cùng quan trọng!

Filkant tuổi còn trẻ mà đã là một trong mười ngôi sao mới nổi của Âu Lục cũng bởi gia tộc Kanter đã dốc hết toàn bộ tài nguyên cho hắn!

Tất cả mọi người nghiêm túc lắng nghe Lữ Thanh Dương giảng giải về quan hệ giữa từ trường và thân thể con người, nhưng chỉ duy nhất Emily liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng nhớ nhung Tiêu Chính Văn!

Đến tận khi tan lớp, Emily mới tìm được cơ hội nói chuyện với Lữ Thanh Dương, giải thích với ông ta thêm lần nữa rằng Tiêu Chính Văn không phải cố ý, mà là thật sự xin nghỉ!

Nhưng lúc này Lữ Thanh Dương vẫn đang giảng bài cho Trương Lăng Phong, từ đầu đến cuối Trương Lăng Phong chẳng hiểu gì về mối quan hệ giữa cơ thể con người với từ trường.

Cho dù là thời gian nghỉ ngơi thì Trương Lăng Phong vẫn muốn cố gắng, bởi vì chuyện này liên quan đến mặt mũi nhà họ Trương!

Thử nghĩ nhà họ Trương cử ra một thiên tài thiếu niên, kết quả là từ trường là gì cũng không hiểu, vậy thì có khác gì đồ vô dụng đâu!

“Cảm ơn thầy Lữ, hình như em hiểu sơ sơ rồi!”

Trương Lăng Phong cung kính gật đầu nói.

“Ừ, từ từ hiểu, con đường trận pháp này rất dài, cho nên không cần vội vã, nể mặt ông cụ Trương, sau này tôi nhất định sẽ quan tâm đến cậu nhiều hơn, yên tâm đi!”

Lữ Thanh Dương hòa nhã nói.

Trương Lăng Phong gật đầu, cung kính cúi người với Lữ Thanh Dương.

Đúng lúc đó, Emily cũng đi vào phòng giáo viên, cô ấy chưa kịp mở lời, điện thoại Lữ Thanh Dương đã đổ chuông.

“Cái gì? Xin nghỉ một tháng? Được được được, cậu Từ muốn xin nghỉ là được rồi, tôi tin là cậu Từ có chuyện quan trọng hơn phải làm, tôi nhất định sẽ báo cáo tình hình đặc biệt này với học viện võ thuật!”

“Vâng, xin cậu cứ yên tâm!”

Nói xong, Lữ Thanh Dương cúp điện thoại.

Người xin nghỉ là con trai trưởng của Từ Thiên Thuật, tên là Từ Vĩnh Hạo!

Thật ra gã chẳng có việc quan trọng gì cả, chẳng qua là vừa mới tới Âu Lục đã thích một ngôi sao mới nổi, mấy ngày này đang theo đuổi cô ta.

Thấy Lữ Thanh Dương cúp điện thoại, Emily vội vàng mở miệng nói: “Thầy Lữ, anh Tiêu thật sự xin nghỉ, chuyện này…”

Không đợi cô ấy nói xong, Lữ Thanh Dương đã sa sầm mặt mày: “Chuyện này không cần cô nhọc lòng! Không một ai được xin nghỉ giờ học của Lữ Thanh Dương tôi! Bằng không, kẻ đó đừng hòng đến tòa trận pháp!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio