Chiến Thần Bất Bại

chương 1435: quá điên cuồng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ông Chu?

Thiên Tử hơi nhíu mày, ra hiệu bằng ánh mắt cho hai người Tần Vũ và Tiêu Chính Văn, tỏ ý bảo hai người họ tạm lánh ra sau màn che, sau đó mới trở về cửa Cửu Long, gật đầu nói: “Mời ông Chu!”

Ông Chu này chính là Chu Tử Dương của Hoa Sơn, người đã âm mưu với Khúc Hoành gây bất lợi cho Tiêu Chính Văn.

Gần đây, con đường nối liền với vùng ngoài lãnh thổ đã được mở quá nửa, sau một thời gian đề cử, Chu Tử Dương của Hoa Sơn và Tần Vạn Cốc của Thiên Sơn được năm đại danh sơn tiến cử làm người liên lạc của vùng ngoài lãnh thổ.

Hơn nữa đã nhận được sự chấp thuận của Thiên Tử.

Thiên Tử đương nhiên hiểu rõ không phải năm đại danh sơn đang trưng cầu ý kiến của mình, mà chỉ là đang thông báo cho Thiên Tử một tiếng mà thôi.

Bất luận Thiên Tử có phê chuẩn hay không, hai người bọn họ vẫn sẽ trở thành người đưa tin liên lạc của cường giả ngoài lãnh thổ.

Hôm nay ông Chu đột nhiên ghé thăm, nhất định là có chuyện lớn gì sắp xảy ra.

Ngay sau đó, Chu Tử Dương sải bước tiến vào trong chính điện của Thiên Tử Các, khẽ chắp tay nói với Thiên Tử: “Chu Tử Dương tham kiến Thiên Tử!”

Tần Vũ đứng sau màn che, khẽ nghiến răng khi thấy Chu Tử Dương còn chẳng buồn quỳ bái.

Mấy người trong võ tông này bây giờ ngày càng không có phép tắc rồi!

Bất luận Chu Tử Dương có thân phận gì, gặp mặt Thiên Tử thì vẫn nên thăm hỏi sức khoẻ.

Mà ông ta thì hay rồi, chỉ chắp tay cho qua chuyện?

“Anh Tần, đừng kích động!”

Tiêu Chính Văn khẽ đặt tay lên bả vai của Tần Vũ, nhỏ giọng nói.

Tần Vũ lạnh lùng trừng mắt nhìn Chu Tử Dương, lúc này mới miễn cưỡng kiềm chế được lửa giận trong lòng.

“Hôm nay ông Chu tới đây, hẳn là có chuyện lớn gì muốn bàn bạc với tôi phải không?”

Thiên Tử khẽ cười lên tiếng.

Chu Tử Dương thấy trên mặt Thiên Tử không có vẻ tức giận thì đắc ý cười nói: “Thiên Tử, tôi nhận được thông báo của cường giả vùng ngoài lãnh thổ, sau mười ngày nữa sẽ tổ chức cuộc đấu ở cách Long Kinh tám mươi cây số về phía Bắc!”

Cái gì?

Không chỉ có Tần Vũ và Tiêu Chính Văn kinh ngạc mà ngay cả Thiên Tử cũng ngẩn ra trong phút chốc.

Cuộc thi đấu của cường giả vùng ngoài lãnh thổ, nói trắng ra chính là quyết chiến sinh tử của cường giả ở cảnh giới Thiên Thần hai sao, thậm chí là cảnh giới Thiên Thần bốn sao!

Trước kia, nếu như cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở về thì các nước đều sẽ lựa chọn một nơi tương đối vắng vẻ để làm đấu trường, tránh việc làm bị thương người vô tội.

Mà lần này, địa điểm của cuộc thi đấu lại được lựa chọn ở cách Long Kinh tám mươi cây số?

Chỉ riêng dư âm của trận quyết chiến sinh tử giữa cường giả ở cảnh giới Thiên Thần đã có thể huỷ diệt cả Long Kinh chỉ trong thoáng chốc!

Hàng nghìn hàng vạn người dân Hoa Quốc ở Long Kinh không phải đều sẽ lâm vào cảnh khốn khổ lầm than hay sao?

“Ông Chu, người dân sống ở Long Kinh nhiều như vậy, hơn nữa, tám mươi cây số hình như hơi gần quá nhỉ? Dù cuộc đấu quyết định sẽ tổ chức tại Hoa Quốc thì cũng nên tới vùng núi mới phải, có phải thành phố nhộn nhịp không nên…”

Thiên Tử vẫn chưa nói hết câu, ông Chu đã khẽ lắc đầu, thẳng thừng ngắt lời: “Thiên Tử, đây là ý của tiền bối Từ Thiên Thuật, không được thay đổi, hơn nữa, cuộc đấu lần này, Hoa Quốc chúng ta nắm chắc phần thắng!”

“Tiền bối Từ Thiên Thuật còn nhờ tôi chuyển một câu tới Thiên Tử, tương lai của Hoa Quốc rất xán lạn, mong Thiên Tử đừng suy nghĩ nhiều, sau trận chiến này, Hoa Quốc sẽ giống như rồng lớn vươn mình, đứng trên đỉnh cao của thế giới!”

Thiên Tử hít sâu vào một hơi, nhìn Chu Tử Dương bằng ánh mắt lạnh tanh.

Đây là lần đầu tiên Chu Tử Dương lên tiếng ngắt lời Thiên Tử ở trên đại điện!

Cả Hoa Quốc này, đừng nói là ngắt lời Thiên Tử, dù là kháng lệnh thì cũng là tội lớn phải chu di cửu tộc!

Bây giờ, thái độ của Chu Tử Dương không chỉ đại diện cho bản thân ông ta mà còn đại diện cho thái độ của năm đại danh sơn và cả cường giả vùng ngoài lãnh thổ đứng sau lưng ông ta!

“To gan! Chu Tử Dương, Thiên Tử vẫn còn chưa nói xong, ông lại dám…”

Cung nhân đứng bên cạnh vẫn chưa nói hết câu, Chu Tử Dương đã giơ tay giáng một bạt tai từ khoảng cách xa.

“Bốp!”

Âm thanh của cú tát vang lên rất rõ bên trong đại điện!

Cung nhân đó bị bạt tai của Chu Tử Dương đánh văng ra xa bốn, năm mét, đập thẳng lên trên cột trụ trong đại điện.

“Cậu là cái thá gì mà cũng dám khua tay múa chân ở trước mặt tôi? Hừ! Hôm nay tôi đến chỉ để thông báo cho Thiên Tử một tiếng, bên ngoài tám mươi cây số, ngoài nhà ở cửa hiệu thì chính là địa điểm tiền bối Từ lựa chọn!”

“Mong Thiên Tử mau chóng cử người đi sắp xếp đấu trường và khán đài, nếu không sau khi mấy người tiền bối Từ trở về, không chỉ có tôi không biết phải ăn nói thế nào mà e rằng ngay cả Thiên Tử cũng sẽ bị liên luỵ!”

Nói xong, Chu Tử Dương khẽ chắp tay với Thiên Tử, bình thản nói: “Vậy tôi xin cáo từ!”

Nhìn thấy Chu Tử Dương sải bước đi ra khỏi đại điện, ngự lâm quân đang định tiến lên trước ngăn lại.

Thiên Tử xua tay, ý bảo mọi người lui xuống!

Chu Tử Dương quay đầu lại, liếc nhìn Thiên Tử, lạnh lùng hừ một tiếng rồi nghênh ngang bước ra khỏi Thiên Tử Các!

Nhìn thấy cảnh tượng này, Tần Vũ tức tới mức ngực phập phồng, chỉ muốn băm vằm Chu Tử Dương ra làm trăm nghìn mảnh!

Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng, bước ra từ sau màn che, nhìn chăm chăm vào bóng lưng của Chu Tử Dương, trong lòng càng thêm gợn sóng!

“Thiên Tử, vừa nãy không nên thả cho ông ta đi!”

Tần Vũ nghiến răng nói.

Chu Tử Dương chẳng qua chỉ ở cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao, dù Tiêu Chính Văn không ra tay thì một mình Tần Vũ cũng thừa sức giết chết ông ta!

Thiên Tử nghe vậy thì lắc đầu nói: “Giết một tên Chu Từ Dương thì sẽ có Lưu Tử Dương, Lý Tử Dương, chúng ta không giết hết được, hơn nữa, đây chính là thái độ của năm đại danh sơn và cả võ tông, tôi giết ông ta thì có tác dụng gì?”

Nói xong, anh ta liếc mắt nhìn người cung nhân đã bị đánh ngất xỉu, phất tay với mấy tên ngự lâm quân, ý bảo đưa cậu ta ra ngoài trước đã.

“Lòng dạ nham hiểm đó, ngay cả người ngoài đường cũng biết! Xem ra năm đại danh sơn và cường giả ở vùng ngoài lãnh thổ đã có chung ý kiến, nếu như vậy, tôi đề nghị trong khoảng thời gian này, Thiên Tử cần tạm thời ẩn nhẫn chờ đợi thời cơ!”

“Chỉ cần muôn dân bảo vệ Thiên Tử, bọn họ đừng hòng thay trời đổi đất!”

Giọng nói của Tiêu Chính Văn mang theo mấy phần sát khí.

Thiên Tử khẽ cười nói: “Những anh hùng thường chung chí hướng, với sự ngang ngược hiện giờ của mấy người Chu Tử Dương, ngày cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở về sẽ là lúc mà người của võ tông coi trời bằng vung!”

“Tới lúc đó, muôn dân không ngừng oán thán, bọn chúng muốn chiếm đoạt quyền hành của Hoa Quốc thì nhất định sẽ vấp phải sự phản đối của muôn dân!”

“Chỉ là, thứ mà tôi lo lắng không phải ngôi vị của mình mà là cường giả trở về từ vùng ngoài lãnh thổ của các nước nhất định sẽ ngấp nghé tới bờ cõi của đất nước chúng ta”.

“Vài ngày trước, trong trận quyết chiến giữa cậu Tiêu và mười một lão già Hoa Sơn, tôi cũng tận mắt chứng kiến, với tình thế của khi đó, dù cho có vũ khí nóng, thậm chí là vũ khí hạt nhân thì cũng không có cách nào ứng phó được đòn truy giết đột ngột của cường giả cảnh giới Thiên Thần!”

“Người dân Hoa Quốc không thể lại chịu đựng nỗi sỉ nhục như một trăm năm trước nữa, không biết cậu Tiêu có kế sách gì hay không?”

Tiêu Chính Văn quay người nhìn Thiên Tử, trong lòng không khỏi nể phục tấm lòng bao la của Thiên Tử!

“Thiên Tử, binh đến thì tướng cản, nước dâng thì đất ngăn, Tiêu Chính Văn dù có thịt nát xương tan cũng sẽ bảo vệ chu toàn cho muôn dân của Hoa Quốc!”

Nghe thấy lời này, Thiên Tử chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu, lúc này trong lòng vẫn có thể khắc ghi an nguy của Hoa Quốc, vẫn có thể nghĩ cho muôn dân của Hoa Quốc cũng chỉ có mấy người Tiêu Chính Văn mà thôi.

Ngay cả đám quan chức kia cũng đang nghĩ cách làm sao để tự bảo vệ bản thân, thậm chí có rất nhiều người đã âm thầm thông đồng móc nối với các môn phái võ tông.

Chuyện này đương nhiên không giấu được Hắc Băng Đài, càng không giấu được Thiên Tử, thế nhưng thế lực lớn sắp đến, nhân lực này căn bản cũng chẳng thể thay đổi được gì!

“Thiên Tử, giờ tôi sẽ trở về Giang Trung, sau vài ngày nữa sẽ cử Long Ngao đích thân đến tiếp quản việc phòng vệ của Thiên Tử Các, nếu lúc cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở về mà Thiên Tử Các xảy ra vấn đề gì, tôi có thể đến chi viện bất cứ lúc nào!”

Tiêu Chính Văn nói với sắc mặt nghiêm trọng.

“Cậu Tiêu, tôi đoán trong khoảng thời gian ngắn, bọn chúng sẽ không dám có hành động quá khích gì với tôi đâu, Long Ngao là cánh tay đắc lực của cậu, tuyệt đối không thể phái tới Thiên Tử Các, tạm thời đối phó với trận đấu kia mới là vấn đề mấu chốt!”

“Bất luận thắng bại, tuyệt đối không thể để cho cường giả vùng ngoài lãnh thổ của nước khác đặt nửa bước chân vào lãnh thổ của Hoa Quốc chúng ta!”

Dứt lời, Thiên Tử đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, an nguy của Hoa Quốc đặt trên vai cậu, cậu phải bảo trọng đấy!”

“Thiên Tử…”

Tiêu Chính Văn vẫn chưa nói xong, Thiên Tử đã xua tay ngắt lời, nói: “Cậu Tiêu, nhất định phải đề phòng Võ Thí Thiên cho cẩn thận, khoảng thời gian này, ông ta bình tĩnh quá rồi, người này vẫn luôn có dã tâm rất lớn, sao có thể bình tĩnh tới vậy trước tình cảnh loạn lạc như bây giờ chứ?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio