Chiến Thần Bất Bại

chương 1462: một kiếm chém chết thiên thần ngoài lãnh thổ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cùng lúc đó, Hosoda Shinsuke cũng rút dao trong tay ra, chém về phía Tiêu Chính Văn!

Nhát dao này của lão là đòn đánh lén sau lưng Tiêu Chính Văn, hơn nữa lại xông lên với sức lực dữ dội và tốc độ cực kỳ nhanh!

Nếu so về thực lực thì Kokura Nosuke kém xa hơn lão, vả lại trong đòn tấn công này còn mang theo trận pháp Thiên Chiếu của Vy Hào!

Chỉ cần đánh trúng Tiêu Chính Văn thì nhất định có thể khiến anh bị thương nghiêm trọng!

Nhưng trước khi lưỡi dao của lão kịp đụng trúng Tiêu Chính Văn thì Tiêu Chính Văn đã vung kiếm ra chém!

Một ánh hào quang màu bạc như vầng trăng tàn hướng thẳng về lưỡi dao của Hosoda Shinsuke!

“Ầm!”

Âm thanh kinh thiên động địa vang lên như hai ngọn núi lớn va chạm vào nhau, làm rung chuyển cả sàn đấu!

Ngay cả ở Long Kinh cũng cảm nhận được sự chấn động!

Nhưng Tiêu Chính Văn lại không hề động đậy, còn cơ thể của Hosoda Shinsuke thì bay thẳng ra ngoài.

Chỉ trong chớp mắt, một nửa cơ thể của Hosoda Shinsuke đã gần như vỡ vụn!

Máu thịt bay tứ tung, cả người ở giữa không trung không ngừng ho ra máu!

Ở bên khác, các cao thủ Phi Lục cũng đồng thời ra tay!

Hai bóng dáng cao lớn lao về phía Tiêu Chính Văn!

Bọn họ vốn đã có vóc dáng hết sức to lớn hơn nữa lại có sức tấn công và khả năng chống chọi khác thường!

Nhưng chỉ vừa mới đến gần, Tiêu Chính Văn đã chém một nhát.

Nhìn thấy nhát kiếm của Tiêu Chính Văn chém đến, cả hai không hẹn mà cùng lúc nở một nụ cười chế nhạo!

Đừng nói là thanh kiếm Tần Vương của Tiêu Chính Văn cho dù là thanh kiếm Chiến Thắng cũng đừng hòng tổn thương đến bọn họ dù là nhỏ nhất!

Ở vùng ngoài lãnh thổ ai cũng đều biết, tuyệt đối không thể cố chống chọi với cường giả của Phi Lục, nếu không, người chịu thiệt cũng chỉ là bản thân!

Đáng tiếc, mặc dù thực lực của Tiêu Chính Văn rất mạnh nhưng lại là một thằng ranh ngu đần.

Chỉ thấy ánh kiếm cùng xuất hiện trên cơ thể hai người, một luồng sáng màu bạc trên người bọn họ cũng đồng thời tỏa ra, hướng về phía ánh kiếm!

Tuy rằng luồng sáng bạc trên người bọn họ đã đỡ được một nhát kiếm hào quang của Tiêu Chính Văn, nhưng lại không thể chặn được thanh kiếm Tần Vương!

“Soạt!”

Khi thanh kiếm Tần Vương quét tới trước mặt bọn họ, một trong hai người đã bị kiếm Tần Vương chém thành hai khúc!

Người còn lại thấy tình thế không ổn vội vàng nghiêng người né tránh.

Nhưng tốc độ của bọn họ vẫn kém hơn một chút so với Tiêu Chính Văn!

Trước khi ông ta kịp trốn thoát đã bị Tiêu Chính Văn dùng kiếm chém đứt một cánh tay!

Ngay khi Tiêu Chính Văn vung kiếm giết chết hai cường giả Phi Lục thì đồng thời ở phía sau anh cũng vang lên một tiếng sấm, chỉ thấy một chùm sáng bạc khổng lồ còn dày hơn bể nước đâm thẳng vào giữa lưng Tiêu Chính Văn.

"Đi!"

Tiêu Chính Văn còn không quay đầu lại, mà chỉ tiện tay chỉ một cái, chùm sáng bạc đó đã đâm thẳng vào cường giả Phi Lục đã bị mất đi một cánh tay.

“Rắc rắc!”

Cùng với tiếng sấm vang, ngay lập tức chùm sáng bạc xuyên thẳng qua người cường giả Phi Lục!

Trong nháy mắt, cường giả Phi Lục đã bị tia chớp dày đặc kia đánh cháy khét!

Chỉ một trận giao đấu ngắn ngủi mà đã có hai người bị đánh chết và hai người bị trọng thương!

Lần này, tất cả mọi người đều sững sờ!

Đặc biệt là những người từ trên khán đài của Hoa Quốc đều nhìn về phía Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt hoảng hốt.

Chẳng lẽ đây là sức chiến đấu thực sự của vua Bắc Lương sao?

Từ Thiên Thuật cũng ngây ngốc tại chỗ, mồm há to đến mức có thể nhét cả một quả trứng gà.

Từ khi nào mà cảnh giới Thiên Thần một sao đã có sức chiến đấu mạnh như vậy?

“Theo lẽ thường mà nói, cảnh giới Thiên Thần một sao không thể có đươc sức chiến đấu như vậy được, trừ khi cậu ta đã lĩnh ngộ đến tầng thứ ba, nên thực lực đã hoàn toàn khác với chúng ta!”

Kokura Nosuke lau vệt máu trên khóe môi, nói một cách không kiêng dè!

Nhát dao vừa rồi nếu không phải được Hosoda Shinsuke nhắc nhở thì Kokura Nosuke đã thành xác chết từ lâu!

Mặc dù vừa rồi chỉ đấu với nhau một đòn, nhưng lại bị Tiêu Chính Văn đánh bị thương nặng!

Kokura Nosuke không tin trong giới thế tục còn có người hiểu biết như vậy!

Cho dù là vùng ngoài lãnh thổ cũng rất ít người có thể hiểu được đến tầng thứ ba!

Đừng nói là nguyên khí cho dù chỉ cần biết cách để sử dụng từ trường của chính mình để điều khiển và sử dụng từ trường trong vũ trụ cũng đã là người tài giỏi!

Mà lúc đầu, ở trong mắt tất cả mọi người, Tiêu Chính Văn mới đạt tới cảnh giới Thiên Thần một sao, có thể bị giết chết chỉ bằng một cái hất tay!

Nhưng trải qua trận giao đấu vừa rồi, chính bên phía họ mới là người phải chịu tổn thất nhiều hơn, điều này đủ để chứng minh rằng người trước mặt này tuyệt đối không phải là thằng nhóc đơn giản!

Trương Thế Phong bên cạnh nhìn vào cảnh tượng trước mắt mình với vẻ không thể tin được.

Trước đây ông ta cứ nghĩ rằng, sở dĩ Tiêu Chính Văn có thể đánh bại được mười một lão già Hoa Sơn đều là nhờ vào may mắn và vì bản lĩnh kém cỏi của mười một lão già Hoa Sơn!

Nhưng hôm nay đối diện với một kẻ địch mạnh có thể hạ gục ông ta trong một đòn, Tiêu Chính Văn cũng chỉ dùng một đòn giống vậy đã suýt lấy mạng Kokura Nosuke, việc này cũng đã có thể nói rõ vấn đề!

Chỉ dựa vào chiến tích này, cho dù ở vùng ngoài lãnh thổ cũng có thể gây ra một trận sóng gió lớn!

“Khó trách những năm gần đây vẫn luôn có lời đồn rằng vua Bắc Lương của Hoa Quốc đáng sợ đến mức kinh thiên động địa! Cậu thật sự rất giỏi!”

“Chỉ có điều thật đáng tiếc, nếu một mình cậu đánh với một trong số chúng tôi thì cậu nhất định có cơ hội thắng, nhưng đáng tiếc là cậu không nên đối đầu với nhiều người trong chúng tôi như vậy!”

Cường giả của Âu Lục lạnh lùng nói.

“Đúng vậy, cho dù sức chiến đấu của cậu có mạnh hơn nữa, chỉ cần mấy người chúng tôi hợp sức lại, cậu cũng sẽ chết ở chỗ này, nếu bây giờ cậu chịu quỳ xuống xin tha thứ, có lẽ chúng tôi sẽ tha mạng cho cậu!”

Kokura Nosuke cũng rút dao trong tay, không dám mảy may khinh thường nữa!

Nghe vậy, người dân Hoa Quốc dưới khán đài không khỏi hoảng hốt, chẳng lẽ mười mấy người bọn họ định hợp sức đánh chết Tiêu Chính Văn?

Cường giả vùng ngoài lãnh thổ lại muốn bao vây tấn công một Tiêu Chính Văn ở cảnh giới Thiên Thần một sao ư?

Đây không còn gọi là không có đạo đức võ thuật nữa, mà phải nói là cực kỳ không biết xấu hổ!

“Các ông tự cho mình là cường giả vùng ngoài lãnh thổ xem chúng tôi là đàn kiến, chẳng lẽ giờ ngay cả thể diện các ông cũng không cần nữa sao?”

Thiên Tử không nhịn được mở miệng chất vấn.

Bây giờ Tiêu Chính Văn đã trở thành hy vọng duy nhất của Hoa Quốc, cho dù không thể giúp gì được cho Tiêu Chính Văn nhưng ít nhất cũng không thể ngồi nhìn bọn họ cứ tiếp tục quá đáng như vậy, mười mấy người vây đánh một mình Tiêu Chính Văn!

“Hừ, quá đáng? Thể diện ư? Những thứ đó bao nhiêu tiền một cân? Trong mắt những người như chúng tôi, tất cả những thứ đó đều là vật ngoài thân, chúng tôi chỉ muốn có kết quả! Những thứ khác đều không quan trọng!”

Kokura Nosuke lạnh lùng đáp lại.

Những người đạt đến trình độ như bọn họ đã không còn quan tâm những hư danh trong mắt giới thế tục từ lâu!

Chỉ có người sống mới có thể có tư cách nói đến danh tiếng.

Người chết chỉ là một xác chết lạnh lẽo mà thôi!

Không đợi Thiên Tử kịp lên tiếng lần nữa, Tiêu Chính Văn cười nhạt, ngoắc ngón tay về phía đám người nói: “Các ông cùng lên đi, đỡ phải phiền phức!”

Cái gì?

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, sắc mặt của tất cả các cường giả ngoài lãnh thổ đều nhất thời trở nên lạnh tanh!

Vây đánh Tiêu Chính Văn là ý muốn của họ.

Nhưng Tiêu Chính Văn lại chủ động bảo bọn họ vây đánh, đây rõ ràng là đang xem thường bọn họ!

Cho dù ở vùng ngoài lãnh thổ thì có ai trong số bọn họ không phải là người hoành hành bá đạo ở khắp bốn phương chứ?

Kết quả khi trở lại giới thế tục lại bị một thằng nhóc cảnh giới Thiên Thần một sao coi thường như vậy!

“Ầm!”

Đột nhiên có mười mấy luồng khí tức tỏa ra, đồng thời khóa chặt người Tiêu Chính Văn!

Lần này sẽ không còn ai nương tay nữa.

Đối mặt với một thằng nhóc cảnh giới Thiên Thần một sao, nếu như bọn họ có nhiều người như vậy mà còn bị giết chết trong một đòn thì bọn họ thật sự chẳng bằng một con chó!

“Không ổn rồi, mọi người mau chạy, một khi trận chiến này nổ ra, chúng ta đều phải chết!”

Andre vội vàng quay đầu hét lên với người của mười đại gia tộc.

Người của mười đại gia tộc đương nhiên cũng không ngốc.

Mười mấy cao thủ cảnh giới Thiên Thần hai sao thậm chí là ba sao ra tay cùng lúc, chỉ riêng về hậu quả sau đó cũng đủ để xé nát bọn họ ra thành từng mảnh!

Không chỉ những người của Âu Lục đã lui xa ra ngàn cây số mà ngay cả đám người Hoa Quốc cũng rối rít cũng lui ra xa gần mười cây số.

Lúc này ,Võ Thí Thiên nhìn về phía Tiêu Chính Văn từ xa, nhưng sâu trong lòng ông ta lại vô cùng không cam lòng!

Nếu nói lần đối đầu với mười một lão già Hoa Sơn trước đó đã chạm đến lòng tự tôn của Võ Thí Thiên, vậy thì lần này đã khiến cho Võ Thí Thiên không còn đất dung thân!

Trên bầu trời có vô số tia chớp khổng lồ đan xen thành hình rắn, vặn mình trên không trung, trong không khí ngập tràn sát khí.

Mười mấy cường giả ngoài lãnh thổ gần như lấy vũ khí ra cùng một lúc!

“Tiêu Chính Văn, cho dù hôm nay cậu có chết ở chỗ này thì tên của cậu cũng sẽ được đưa vào lịch sử!”

Kokura Nosuke trầm giọng nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio