Chiến Thần Bất Bại

chương 1492: con cháu của bán bộ nhân vương

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trần Hân nhìn về phía phát ra âm thanh, thấy là ông Đinh, cô ta biết rằng tiếp theo đây ông Đinh sẽ nói chuyện thao thao bất tuyệt với bố mình và dạy dỗ mình một hồi trên danh nghĩa là muốn tốt cho mình.

Vậy nên cô ta vội vàng nói: “Bố, bên trong tiệm ngọc vẫn còn rất nhiều công việc chưa làm xong, con đi trước đây!”

Nói xong, Trần Hân quay đầu đi luôn.

Trần Thiên Quốc nhìn theo bóng lưng của cô ta, nặng nề thở dài.

Thật ra trong nửa năm trở lại đây, Trần Thiên Quốc vẫn luôn nghĩ cách làm mối cho chuyện của Trần Hân và Trương Lăng Phong.

Thế nhưng ông ta cũng đành chịu bó tay, Trần Hân hoàn toàn không có chút cảm tình gì với thiên tài tuyệt thế nhà họ Trương.

Dù Trần Thiên Quốc có nói nữa nói mãi thì Trần Hân cũng chẳng hề lay chuyển.

Thật ra bản thân nhà họ Trần cũng là một thế gia võ thuật.

Bởi vì mấy chục năm trước, võ tông Hoa Quốc bị giới chính trị áp chế nên nhà họ Trần mới từ bỏ võ thuật mà theo nghiệp kinh doanh!

Thế nhưng từ lúc linh khí phục hồi, cường giả vùng ngoài lãnh thổ không ngừng trở về.

Thế gian giống như trở về mấy trăm năm trước, thời đại độc tôn võ tông.

Bởi thế lúc này Trần Thiên Quốc mới có ý định dựa dẫm lại vào môn phái võ tông.

Thế nhưng so với năm đại danh sơn và nhà họ Trương bên ngoài danh sơn thì những môn phái võ tông khác không đáng để nhắc đến.

Huống hồ tổ tiên nhà họ Trần còn từng có qua lại với nhà họ Trương, dựa hơi nhà họ Trương chắc chắn là lựa chọn tốt nhất!

Chỉ cần Trần Hân gật đầu thì nhà họ Trần sẽ có thể dựa vào thế lực nhà họ Trương mà trỗi dậy thêm lần nữa!

Tới lúc đó, nhà họ Trần nhất định sẽ một bước lên mây, không cần phải thoi thóp bám trụ ở nơi hoang vu hẻo lánh Sơn Thành này làm gì nữa!

“Ông Đinh, một năm trở lại đây, Hân Hân vẫn luôn làm thêm trong tiệm ngọc này, nhưng theo những gì tôi được biết, hình như con bé hết sức ái mộ ông chủ của tiệm ngọc đó!”

“Vậy phải làm sao đây!”

Giữa Trần Thiên Quốc và ông Đinh trước giờ vẫn luôn không giấu giếm nhau chuyện gì.

Hơn nữa, dù chuyện này không liên quan đến nhà họ Trương thì cũng khiến cho Trần Thiên Quốc cảm thấy rất mất mặt!

Dù gì ông chủ của tiệm ngọc đó cũng đã có gia đình, còn có cả hai đứa con một trai một gái.

Đường đường là cô chủ nhà họ Trần mà lại chạy tới làm bồ nhí của ông chủ một tiệm ngọc, đồn ra bên ngoài thì nhà họ Trần nhất định sẽ không còn mặt mũi gì nữa!

“Tôi nghe nói ông chủ của tiệm ngọc đó đã có vợ rồi, con bé Hân Hân này không bị ông chủ đó lừa rồi đấy chứ?”

Ông Đinh nhíu mày lên tiếng.

Dù sao bây giờ cũng có không ít người như vậy đang nhởn nhơ ngoài kia!

Rõ ràng đã có vợ con nhưng vẫn lừa gạt một số cô gái ngây thơ chưa trải sự đời, mượn danh nghĩa bản thân chỉ có cái mác vợ chồng với vợ chứ không có tình cảm gì, như thế là có thể chơi đùa mấy cô gái trẻ trong lòng bàn tay!

“Hừ! Lừa cả con gái của Trần Thiên Quốc tôi, tôi thấy chắc là ông chủ của tiệm ngọc này không muốn sống nữa rồi!”

Trần Thiên Quốc đập mạnh tay xuống bàn!

Ông Đinh thấy Trần Thiên Quốc đột nhiên nổi giận cũng không khỏi ngơ ngác!

Những chuyện như vậy thông thường đều là giấy không gói được lửa.

Nhà họ Trần ở Sơn Thành có rất nhiều tai mắt, Trần Thiên Quốc không thể nào tới hôm nay mới biết đến chuyện này được.

Mà trước đây không hề thấy Trần Thiên Quốc nổi giận vì chuyện này, tại sao hôm nay lửa giận của ông ta lại lớn vậy chứ?

“Ông Trần, hôm nay ông bị làm sao thế?”

Ông Đinh nghi hoặc hỏi.

Nghe ông Đinh hỏi vậy, Trần Thiên Quốc khẽ thở dài nói: “Ôi! Ông Đinh, ông không biết đấy thôi, trước đây tôi vẫn luôn nhắm mắt làm ngơ với chuyện này, đó là bởi vì ông chủ của một tiệm ngọc nhỏ bé sao có thể bước qua cửa nhà họ Trần tôi cơ chứ!”

“Dù có lan truyền tai tiếng gì thì cũng sẽ không có ai tin, giữa con gái nhà họ Trần chúng tôi và một ông chủ nhỏ bé thì có quan hệ gì mờ ám được cơ chứ!”

“Nhưng mà khi trước tôi nghe nói ngay cả hai người Lãnh Kế Hồng và Lục Thiên Lăng cũng bắt đầu tỏ ra cung kính với cậu ta, chuyện này không đơn giản như thế đâu!”

“Mặc dù Lãnh Kế Hồng chỉ có một mình, không nương nhờ bất kỳ tông môn nào, thế nhưng trước giờ có ai là không biết ông ta chính là kẻ đứng đầu Giang Trung?”

“Có tông môn nào dám đắc tội với nhà họ Lãnh? Vậy nên tôi hoài nghi có thể là nhà họ Lãnh đang âm thầm quấy rối phía sau, lỡ như nhà họ Lãnh làm hỏng chuyện lớn của nhà họ Trần chúng tôi, vậy thì…”

Nói tới đây, Trần Thiên Quốc híp mắt lại nhìn về phía ông Đinh.

Mặc dù nhà họ Lãnh ở Giang Trung, thế nhưng cả tỉnh Xuyên, có ai dám không nể mặt nhà họ Lãnh vài phần?

Vốn dĩ nhà họ Lãnh và nhà họ Trần nước sông không phạm nước giếng.

Thế nhưng nếu như nhà họ Trần thật sự xu nịnh được nhà họ Trương, vậy thì địa vị của nhà họ Lãnh ở tỉnh Xuyên rồi sẽ bị nhà họ Trần thế chỗ!

Xuất phát từ chính điều này, rất có khả năng Lãnh Kế Hồng sẽ làm ra một số hành động gì đó!

Trần Thiên Quốc cũng bởi xuất phát từ suy nghĩ này nên mới đột nhiên coi trọng chuyện này như thế.

“Ừ, ông Trần nói cũng có lý, nhà họ Trần trỗi dậy chắc chắn sẽ gây tổn hại cho lợi ích của nhà họ Lãnh! Có điều tôi cảm thấy ông chủ của tiệm ngọc đó chẳng qua chỉ là một con cờ trong tay Lãnh Kế Hồng mà thôi!”

“Nếu như ông Trần cảm thấy không thoả đáng, tôi có thể cùng ông Trần đi dạy dỗ cậu thanh niên đó!”

Ông Đinh lạnh lùng nói.

Theo ông ta thấy, ông chủ của tiệm ngọc kia nhất định đã nhận được lợi ích từ nhà họ Lãnh nên mới hợp tác với người nhà họ Lãnh diễn ra vở kịch này!

Chẳng qua chỉ là vì muốn phá huỷ liên hôn giữa nhà họ Trần và nhà họ Trương mà thôi!

“Cũng được, khi trước bên phía nhà họ Trương đã cử người đưa tin tới, cậu chủ nhà họ Trương rất hài lòng với Hân Hân, hiện giờ mọi chuyện đã chuẩn bị xong cả rồi, chỉ thiếu mỗi gió đông, trong giờ phút mấu chốt này, tuyệt đối không thể để xảy ra ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn!”

Trần Thiên Quốc quay người nhìn ra ngoài cửa sổ!

“Có điều, Lãnh Kế Hồng trước giờ vẫn là người suy tính chặt chẽ, tuyệt đối sẽ không chọn người linh tinh, hơn nữa dù có là giả vờ thì Lãnh Kế Hồng cũng sẽ không tuỳ tiện tỏ ra cung kính với một người không đâu như thế!”

“Chúng ta có cần phải chuẩn bị biện pháp đề phòng hay không?”

Ông Đinh trầm giọng nói.

Trần Thiên Quốc khẽ lắc đầu nói: “Không cần, trước giờ tôi vẫn luôn âm thầm cử người giám sát tên đó, cho tới giờ ít nhất có thể chứng minh cậu ta không có qua lại gì với năm đại danh sơn!”

“Dù có qua lại với một số tông môn nhỏ thì nhà họ Trần của tôi cũng hoàn toàn không coi ra gì!”

“Huống hồ dù cậu ta có chút quan hệ với một số tông môn, thế nhưng ai dám đắc tội với nhà họ Trương? Hơn nữa Trương Lăng Phong cũng không chỉ là thiên tài của mỗi nhà họ Trương thôi!”

“Theo nguồn tin đáng tin cậy, Trương Lăng Phong là con trai đích tôn của một cao thủ ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương. Vậy nên sau khi Trương Đạo Linh chết nhà họ Trương mới dồn toàn lực bồi dưỡng Trương Lăng Phong như thế!”

Trong ánh mắt của Trần Thiên Quốc loé lên hai tia sáng, trầm giọng nói.

Cái gì?

Bán Bộ Nhân Vương?

Là sự tồn tại còn đáng sợ hơn cả cảnh giới Thiên Thần cấp thiên bốn sao đó!

Nghe thấy thông tin này, ngay cả sắc mặt của ông Đinh cũng biến đổi.

“Nếu như Trương Lăng Phong thực sự là hậu nhân của cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, vậy thì…”

Ông Đinh mới nói được một nửa thì đã bị Trần Thiên Quốc ngắt lời: “Ông Đinh, chuyện này tuyệt đối không được rêu rao ra ngoài!”

“Ông Trần, nếu như cậu ta thật sự là con trai đích tôn của Bán Bộ Nhân Vương, vậy thì e rằng cả thế giới này cũng chẳng có mấy người có thể so sánh được với cậu ta!”

Bán Bộ Nhân Vương đó!

Dù vào hơn một trăm năm trước thì đó cũng là cường giả siêu cấp!

Thậm chí một Bán Bộ Nhân Vương có thể thống trị cả một châu lục luôn rồi!

Đều nói nhà họ Trương có nền móng thâm sâu, nhưng thông tin này vẫn khiến cho ông Đinh hết sức kinh ngạc.

Không ngờ nhà họ Trương lại có nền móng sâu xa tới thế!

Dù sau lưng ông chủ tiệm ngọc nhỏ bé kia có chỗ dựa như thế nào, so với cường giả ở cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương thì đều chỉ như con kiến không đáng nhắc đến mà thôi!

“Vậy nên dù thế nào thì cũng không được để cho Lãnh Kế Hồng đạt được ý đồ, càng không thể để cho ông chủ của cái tiệm ngọc nhỏ bé kia huỷ hoại danh tiết của Hân Hân!”

Trần Thiên Quốc cao ngạo lên tiếng, sải bước đi ra ngoài.

Ông Đinh đi theo sau lưng Trần Thiên Quốc không chút do dự, hai người cùng tiến về phía tiệm ngọc.

Lúc này, Tiêu Chính Văn vừa mới điều chế xong Phá Cảnh Đan.

Lúc anh đang định giao cho Khương Vy Nhan và Độ Thiên Chân Nhân thì có một nhân viên chạy nhanh vào bên trong.

“Anh Tiêu, có hai người đàn ông tới tìm anh!”

“Tìm tôi?”

Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày.

Chuyện làm ăn của tiệm ngọc vẫn luôn do một mình Khương Vy Nhan quản lý, Tiêu Chính Văn gần như chưa từng hỏi tới bao giờ.

Dù có khách tới nhà thì cũng chỉ để gặp Khương Vy Nhan mà thôi, hôm nay sao lại có người tìm anh vậy chứ?

“Không sai, đối phương chỉ đích danh muốn gặp anh!”

Nhân viên đó gật đầu đáp lời.

Lúc này, Trần Thiên Quốc đang ngồi thưởng trà bên trong phòng khách cùng với ông Đinh, ngẩng đầu liếc nhìn một vòng cách bài trí bên trong tiệm ngọc.

Trần Thiên Quốc khinh thường cười nói: “Ông Đinh, xem ra người này cũng chẳng có bối cảnh gì quá to tát!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio