Dược sư Hoàng lắc đầu nói: “Ông lão đó chưa chắc là con át chủ bài của Tiêu Chính Văn, Tiêu Long cũng chưa chắc là chỗ dựa của Tiêu Chính Văn, nhưng Tiêu Chính Văn bình tĩnh như vậy, bên trong chắc có gì đó không bình thường”. “Thế nên phải nhẫn nhịn vì Dược Vương Cốc, sự việc chưa rõ ràng thì không thể tùy ý làm loạn, nếu không sẽ gặp nguy hiểm”. Đại trưởng lão lần đầu tiên nghe dược sư Hoàng nói đến mấy chữ nguy hiểm. Cũng có thể nói tình hình bây giờ thoạt nhìn đang nghiêng về một bên nhưng thật ra sóng ngầm đang dâng trào, ngay cả dược sư Hoàng cũng cảm nhận được nguy hiểm. “Cốc chủ, vậy Tiêu Chính Văn mạnh thế à?” Đại trưởng lão vẫn hơi nghi ngờ. Dược sư Hoàng lại lấy một chiếc điện thoại ra, bên trong đang phát một đoạn video. Video là được cắt ghép từ hai video khác nhau, một video là lúc Tiêu Chính Văn đánh bại Đông Phương Ngạo Vũ, video còn lại là đòn cuối cùng Tiêu Chính Văn đánh Trương Nguyệt Đông. Xem xong hai video này, đầu óc Đại trưởng lão cứ kêu ong ong. “Thấy rồi chứ? Đây chính là sức chiến đấu thật sự của Tiêu Chính Văn, cậu ta làm được bằng cách nào? Ông biết không? Nếu không biết cậu ta làm được bằng cách nào thì sao ông có thể phá giải? Không thể phá giải sao giết được cậu ta?” Dứt lời, dược sư Hoàng tắt video, khoát tay với Đại trưởng lão. Có đoạn video này rồi thì không cần nhiều lời nữa, sức chiến đấu của Tiêu Chính Văn đã thể hiện rõ trong đó. Dược Vương Cốc khó mà tìm ra được người có thể đấu với Tiêu Chính Văn, chỉ có thể dựa vào thế lực bên ngoài thì phải nắm chắc chín mươi phần trăm phần thắng mới được. Ngay chiều hôm đó lại có thêm một tin tức nữa làm bùng nổ cả giới dư luận. “Tiêu Chính Văn phải tự chặt đứt hai tay hai chân quỳ trước cửa nhà họ Trương nhận lỗi, nếu không cả gia tộc sẽ bị tiêu diệt”. Dường như tất cả phương tiện truyền thông, tất cả diễn đàn mạng trong cả nước đều đăng một tin tức này lên cùng lúc. Tên người viết tin tức này đã không còn ẩn danh nữa mà dán thẳng ba chữ “Trương Đạo Linh” vào đó. Rất nhiều người đều ngơ ngác, chỉ có các gia tộc lớn tầng lớp thượng lưu ở khắp nơi mới biết ba chữ Trương Đạo Linh này nghĩa là gì. Người đó không chỉ một mình tắm máu của cả một tông môn. Hai mươi năm trước, cao thủ của mười lăm nước tụ họp tại Long Kinh, cụ ta một mình cầm một thanh kiếm đấu với cao thủ của mười lăm nước, sau đó một mình áp chế tám cường giả cảnh giới Thiên Vương đỉnh cấp của các nước ở Thái Sơn. Câu chuyện của cụ ta quá huy hoàng, quá chói mắt. Mặc dù cụ ta đã ở ẩn gần hai mươi năm, nhưng mọi người vẫn nhớ rất rõ thanh danh và cách giết người quyết đoán của cụ ta.