Cái gì? Bảo Tiêu Chính Văn tự sát, còn phải giao nộp hết tài sản cho nhà họ Trương ư? Mấy lời này khiến các ông lớn đứng phía sau Trương Đạo Linh đổi sắc mặt. Vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn đấy! Đừng nói là người của võ tông, ngay cả Thiên Tử cũng không dám nói chuyện như thế trước mặt anh. Nhưng lúc này hiện trường đều im như thóc, ngay cả Độ Thiên Chân Nhân và Tần Vũ cũng đều quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn. Trước mặt Trương Đạo Linh họ chẳng có quyền lên tiếng, càng không ai dám cãi lại dù chỉ một chữ. “Ồ? Muốn tôi tự quyết định, còn giao hết tài sản cho nhà họ Trương các ông ư? Ai có ông can đảm nói chuyện lớn lối thế?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng liếc xéo Trương Đạo Linh. “Sao nào, lẽ nào đến giờ cậu vẫn chưa tỉnh táo ư? Vì sao nhà họ Trương được dân chúng kính ngưỡng trong mấy nghìn năm nay của Hoa Quốc? Tại sao những người thống trị trong lịch sử đều phải nhìn nhà họ Trương tôi bằng ánh mắt khác?” “Dù đến bây giờ Thiên Tử cũng phải đối xử nhã nhặn với nhà họ Trương, hơn nữa cậu thấy không? Từ khi tôi xuống núi không chỉ là võ tông mà liên minh võ thuật cũng bảo người đến đón, lẽ nào cậu không biết tại sao à?” “Vì nhà họ Trương tôi chính là trời ở Hoa Quốc! Nhà họ Trương không chỉ có công trạng bảo vệ Tổ Long mà còn có thực lực mà người khác không thể chống lại”. “Mấy trò mèo chưa đâu đến đâu đó của cậu chẳng là gì trong mắt Trương Đạo Linh tôi cả. Bảo cậu tự quyết định là đã cho cậu cơ hội, cho người bên cạnh cậu một cơ hội sống”, Trương Đạo Linh kiêu ngạo nói. “Hơn nữa đây sẽ là lần cuối cùng của cậu, nếu không muốn để tôi ra tay, không chỉ là cậu chết mà ngay cả cậu ta, ông ta, và tất cả bạn bè, người thân của cậu cũng sẽ chết”. Ngay cả Tần Vũ cũng không dám cãi lại những lời Trương Đạo Linh nói. Hơn nữa Độ Thiên Chân Nhân biết Trương Đạo Linh không hề nói khoác. Từ sau khi xuất thế, hai tay người này đã dính đầy máu, thậm chí có thể hình dung bằng giết người không chớp mắt. Nếu ông ta muốn giết ai thì người đó sẽ chết. Cả Hoa Quốc không ai dám ngăn cản. Trưởng lão võ tông đang ở đây, cũng không nể mặt, đây chính là sự ngang ngược của nhà họ Trương. “Vậy sao? Nghe ông nói thế, tôi suýt nữa đã tin rồi đấy nhưng ông có thể ra tay xem thử, tôi muốn xem xem nhà họ Trương các ông có gì hơn người”. Tiêu Chính Văn cười khẩy nhìn Trương Đạo Linh nói. Thật ra từ lúc Trương Nguyệt Đông có được trận pháp Tam Tuyệt Trận thì Tiêu Chính Văn đã có lòng kính trọng với nhà họ Trương, dù sao thì trận pháp đó cũng rất kỳ diệu. Nhưng từ tối hôm trước, sau khi Độ Thiên Chân Nhân nói ra sự bí ẩn trong đó, Tiêu Chính Văn đã xem xét lại mới nhận ra một chút manh mối. Không phải là người nhà họ Trương kém Độ Thiên Chân Nhân ở phương diện này mà là tôn trọng lễ pháp của tổ tiên. Thế nên mặc dù người nhà họ Trương ai cũng có bản lĩnh khá tốt nhưng lại hiểu sai về Tam Tuyệt Trận.