Những người đã biến thành ông cụ tóc trắng da mồi, trong nháy mắt cũng đã khôi phục dáng vẻ vốn có. Sương trắng trên đầu Độ Thiên Chân Nhân cũng dần dần biến mất, mặt mũi già nua lại khôi phục vẻ hồng hào như trước. Cả đầu tóc bạc trắng của Tần Vũ cũng dần trở nên đen nhánh, toàn thân khôi phục lại dáng vẻ lúc còn trẻ, trăng sáng sao thưa trên trời cũng theo đó dịch chuyển và xoay dời, một lần nữa trở về lúc giữa trưa nắng gắt! Tất cả mọi thứ lại khôi phục dáng vẻ như ban đầu, chỉ có Trương Đạo Linh vẫn trừng mắt nhìn Tiêu Chính Văn chằm chằm! Cậu ta chỉ mới hai mươi mấy tuổi thật sao? Ngay cả những lão quái vật cảnh giới Thiên Thần cũng khó mà phán đoán được trận pháp này, thế mà lại bị Tiêu Chính Văn nhìn thấu? “Cậu… Cậu không thể chỉ mới hai mươi mấy tuổi được! Điều này không thể! Nhà họ Tiêu các người đang giấu giếm bí mật gì đó!” Trương Đạo Linh luống cuống. Lúc này cụ ta đã hoàn toàn không còn sức lực. Nhưng sinh mệnh cụ ta vẫn đang rực cháy, cụ ta không muốn nhìn thấy mình vì mệt mỏi cạn kiệt sức lực mà chết đi, còn Tiêu Chính Văn lại không hề bị thương tổn gì! “Ông vĩnh viễn không có cơ hội để biết bí mật của nhà họ Tiêu chúng tôi!” Vừa nói, Tiêu Chính Văn vừa vung thanh giáo lên, một tia sáng màu bạc đâm thẳng về phía Trương Đạo Linh. Cú đánh này cũng hàm chứa uy lực trận pháp giống hệt vậy! Trương Đạo Linh cứ như nhìn thấy hình cảnh của cả cuộc đời mình, thấy cảnh tượng mình chết thảm, mọi thứ chân thật vô cùng! Nhưng trong lòng cụ ta lại không ngừng tự nhủ, tất cả những thứ này, chẳng qua chỉ là ảo ảnh do Tiêu Chính Văn bày ra, tất cả mọi thứ đều là giả! Cụ ta là Trương Đạo Linh, là con cưng của trời mạnh nhất Hoa Quốc hàng trăm năm qua! Cụ ta không thể nào chết trong tay một thằng nhãi ranh mới hơn hai mươi tuổi được! “Không!” Trương Đạo Linh đột nhiên gào thét điên cuồng, đồng thời giơ thanh kiếm Thất Tinh Tang Môn chém về phía Tiêu Chính Văn. “Tiêu Chính Văn, cậu quả nhiên không phải kẻ tầm thường, nhưng cậu vĩnh viễn không thể giết được tôi! Tôi là Trương Đạo Linh! Tôi là Thiên Vương chân chính trong các Thiên Vương!” Trương Đạo Linh phát ra tiếng rống kinh thiên động địa. Lần này, kiếm của Trương Đạo Linh không mang thêm bất kỳ uy thế gì, không có bất kỳ kiếm ảnh nào, chỉ là một nhát kiếm chém ra vô cùng bình thường, nhưng trong nhát kiếm này lại ẩn chứa một nguồn sức mạnh siêu nhiên!