Hơn nữa bây giờ Trương Đạo Linh đã dùng hết tất cả bản lĩnh của mình, một Thiên Vương đỉnh cấp lão làng vậy mà chẳng đáng giá chút nào trong mắt Tiêu Chính Văn sao? “Tôi phải công nhận là nhà họ Trương các ông quả thật nghiên cứu rất kỹ lưỡng về trận pháp, nhưng tiếc là vẫn phải nói một câu, từ lúc bắt đầu các ông đã sai rồi, hơn nữa càng nghiên cứu càng sai”. “Trên thế giới này đừng bao giờ dựa dẫm vào người khác, ý chí và sức mạnh của con người nhất định chiến thắng tự nhiên”. “Ông nói đúng, nếu không phải cảnh giới Thiên Thần có lệnh cấm không được can thiệp vào giới thế tục thì có lẽ ông đã thành cảnh giới Thiên Thần rồi, nhưng tiếc là ông không bao giờ thấy được ngày đó nữa”. Vừa dứt lời cơ thể Tiêu Chính Văn phát ra một luồng sáng trắng, ánh sáng đó rất ấm áp, thoạt nhìn khiến người khác cảm thấy cực kỳ thoải mái. Luồng sáng đó trông yếu ớt nhưng lại có sức sống rất mạnh. Những nơi nó lướt qua đều làm mấy dây leo đó tan biến như tuyết gặp ánh mặt trời. Sau đó khí thế Tiêu Chính Văn bỗng thay đổi, hơi thở đáng sợ xuyên thẳng lên không trung. Sức mạnh của cường giả cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao bao phủ cả mấy cây số quanh đó. Đồng thời bùn lầy dưới chân Tiêu Chính Văn cũng trở nên kiên cố như ban đầu sau khi ánh sáng trắng đó xuất hiện. “Trên một con đường sai lầm, đi càng xa thì càng sai nhiều hơn. Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược cũng không bao giờ ngộ ra được thế nào là trận pháp thật sự”. Tiêu Chính Văn vừa nói xong câu này, luồng sáng trắng đó bao quanh cơ thể Tiêu Chính Văn, cùng lúc đó một luồng sức mạnh phát ra từ trong người Tiêu Chính Văn. Mọi thứ xung quanh dường như đều thay đổi theo từng cử chỉ của Tiêu Chính Văn. Từ trường! Trương Đạo Linh cũng là cao thủ trận pháp, hiểu biết rất rõ về trận pháp đến cực điểm chính là khơi dậy từ trường. Tại sao nền đất dưới chân Tiêu Chính Văn lại trở thành bùn lầy? Là vì từ trường! Vì sao dây leo màu đen đó lại đột ngột xuất hiện? Vẫn là vì từ trường. Nhưng từ trường phát ra từ trong người Tiêu Chính Văn lại khác hẳn từ trường mà Trương Đạo Linh lĩnh hội trước đó. “Sao… sao cậu có thể khống chế được từ trường xung quanh?” Mặc dù Trương Đạo Linh có thể cảm nhận được nhưng cụ ta lại không biết Tiêu Chính Văn làm thế nào. Bởi vì từ trước đến nay người nhà họ Trương đều nghĩ từ trường bên ngoài chỉ có thể điều phối sử dụng, nhưng không thể sử dụng cho mình. Nói cách khác, một người bình thường không thể làm sao trời chuyển động, càng không thể khiến không khí chuyển động vì mình.