Chỉ một đòn đã bị Tiêu Chính Văn đánh bại, còn bị Tiêu Chính Văn đá chết trước mặt mọi người. Nhưng điều khiến họ khó hiểu nhất là rõ ràng Tiêu Chính Văn đang ở trong Thiên Tinh Trận, chẳng khác gì người bình thường, sao anh lại làm được như thế? “Tiêu Chính Văn, cậu thật to gan!” Ông lão tóc bạc đảo mắt nhìn Cừu Vạn Lý đã bị đá chết, ánh mắt tóe ra tia sáng lạnh lùng. Thực lực của người này không bằng Cừu Vạn Lý. Theo lý thì khi cụ ta nhìn thấy Cừu Vạn Lý bị giết, tuyệt đối không thể nào ra mặt báo thù cho Cừu Vạn Lý mới đúng. Nhưng Tiêu Chính Văn còn chưa lên tiếng thì ông lão tóc bạc bỗng lao đến chỗ Tiêu Chính Văn. Cùng lúc đó Lâm Phi Dương bỗng vung tay lên, một luồng sáng lao đến chỗ Tiêu Chính Văn. “Ding!” Tiêu Chính Văn vung con dao quân đội năm cạnh ra để chặn lại kim châm của Lâm Phi Dương theo bản năng, nhưng ngay khi con dao quân đội năm cạnh chạm phải kim châm, một màn sáng như có như không bỗng hiện ra. Thấy thế ông lão tóc bạc nở nụ cười đắc ý. Chỉ thấy Tiêu Chính Văn giơ con dao quân đội năm cạnh lên đứng thẳng tắp trong không trung, thậm chí ngay cả vẻ mặt cũng đông cứng lại. “Đám người khốn nạn này! Các ông còn biết liêm sỉ không hả?” Đại trưởng lão cũng ngồi không yên nữa, nhảy khỏi ghế chỉ vào đám người trên bục cao lớn giọng mắng. Đại trưởng lão đều nhìn thấy hết mọi chuyện xảy ra vừa rồi. Ông lão tóc bạc và Dương Phi Dương thấy Cừu Vạn Lý không đấu lại Tiêu Chính Văn nên sau khi trao đổi ánh mắt, cụ ta chủ động bước ra thu hút sự chú ý của Tiêu Chính Văn từ chính diện. Mà Lâm Phi Dương nhân lúc Tiêu Chính Văn chưa kịp chuẩn bị bắn kim châm ra, thật ra đó chính là cách thức khởi động trận pháp Càn Khôn Định Hồn. Bất kể Tiêu Chính Văn có đánh trả hay không, chỉ cần đụng vào kim châm đó, cơ thể sẽ bị đông cứng lại, không thể động đậy. Ông lão tóc bạc thấy Tiêu Chính Văn đã trúng kế bèn vung kiếm lên đâm thẳng về phía cổ họng của Tiêu Chính Văn. Lúc này đám người xem trận đấu dưới bục đều lộ ra vẻ sợ hãi. Đây là âm mưu hãm hại Tiêu Chính Văn ngay trước mặt hàng chục nghìn ánh mắt, như thế đâu còn công bằng chính trực gì nữa. Không ít người thầm mắng đám người này không biết liêm sỉ. Chỉ có đại diện của bốn gia tộc lớn và Đoàn Hải Long cười nhạo. Đây chính là cái gọi ngoài sáng dễ tránh, trong tối khó phòng!