“Ngoài ra, vợ của Tiêu Chính Văn được thăng một cấp quan chức thừa kế chức vị của Tiêu Chính Văn, Khương Vy Nhan được phong là Quốc Phu Nhân, được hưởng quyền lợi giống vương tước, không biết các vị có ý kiến gì khác với sắp xếp của tôi không?” Thiên Tử suy xét hồi lâu rồi chậm rãi nói. Nghe thế mọi người cũng rơi vào trầm tư, nửa tiếng sau Đại trưởng lão võ tông mới đứng lên nói: “Tôi không có ý kiến gì, nhưng chuyện này phải được các quan chức chấp thuận”. Ý của Đại trưởng lão võ tông rất rõ ràng. Sau khi Tiêu Chính Văn chết, bốn gia tộc lớn chắc chắn sẽ có hành động. Hơn nữa trong võ tông có rất nhiều người có hiềm khích với Tiêu Chính Văn. Hiện giờ chắc chắn sẽ cùng nhau bắt tay với bốn gia tộc lớn. Cứ như thế thì thế lực của bốn gia tộc lớn sẽ mạnh hơn ban đầu. Thế nên quyết định của cuộc họp phải xem thái độ của bốn gia tộc lớn, đồng thời cũng đang thăm dò ý của bên Võ Thần Tông. Trưởng lão tông miếu cũng đứng lên nói: “Thiên Tử, chuyện này phải được các quan chức xem xét, hơn nữa nên lập tức tăng cường phòng vệ của Long Kinh tránh cho đám người có mưu đồ lợi dụng sơ hở”. Thiên Tử gật đầu, sau đó vỗ bàn nói: “Thông báo cho tất cả quan chức ở Long Kinh, bất kể là chức vụ lớn hay nhỏ đều tập trung đến Thiên Tử Các để bàn chuyện”. “Vâng!” Một nhân viên vội vàng nhanh chân ra khỏi Thiên Tử Các, lúc này trên bầu trời mây đen bỗng kéo đến dày đặc, mưa lớn như trút nước. Nhìn màn mưa đằng xa, Thiên Tử ưu sầu thở dài, nói với Tần Vũ: “Tần Vũ, lập tức bảo tất cả truyền thông Hoa Quốc đăng thông báo”. Ngay sau đó tin tức Tiêu Chính Văn gặp nạn ở Côn Luân đã truyền đi khắp Hoa Quốc. Khi nhìn thấy tin tức này, Khương Vy Nhan bỗng choáng váng, ngất xỉu. Sau khi được mọi người cứu chữa, Khương Vy Nhan mới từ từ tỉnh lại. Vừa tỉnh lại, Khương Vy Nhan lại không kìm chế được nỗi đau thương của mình, nước mắt giàn giụa. Không lâu sau, Lưu Sùng Hằng, Lãnh Kế Hồng chạy đến. “Sếp Khương, xin đừng quá đau thương. Chuyện cậu Tiêu gặp nạn chỉ là suy đoán mà thôi, hình ảnh vệ tinh chụp được cũng sẽ có sai sót, huống hồ hình ảnh trên tivi chưa hiển thị rõ cậu Tiêu đã gặp nạn”. Lãnh Kế Hồng ép mình bình tĩnh nói. Lưu Sùng Hằng cũng nuốt nước bọt bước đến khuyên vài câu. Nhưng bất kể là ông ta hay Lãnh Kế Hồng đều rõ một chuyện, ngày tốt của mình đã sắp hết rồi. Võ tông và dược tông chắc chắn sẽ đến tính sổ với nhà họ Tiêu. Đến lúc đó có lẽ chỉ có một mình Khương Vy Nhan có thể may mắn thoát được, còn hai người họ, Thanh Vân Tông và nhà họ Lãnh sẽ dính đầy máu. “Hai vị không cần an ủi tôi đâu, cả khu vực này đến giờ vẫn là khu vực không người, dù có là thần tiên cũng không thể sống sót”. Dứt lời, nước mắt Khương Vy Nhan lại tuôn rơi.