Khương Vy Nhan giận tái mặt, ai cũng nhìn ra được những người này chẳng qua chỉ đang e sợ kẻ mạnh, ức hiếp kẻ yếu! Hơn nữa ý của Viên Sùng Hổ cũng rất rõ ràng, muốn dồn vợ con của Tiêu Chính Văn tới chỗ chết! Lúc này, nhà họ Tiêu chỉ có một người phụ nữ yếu đuối là Khương Vy Nhan, sao có thể là đối thủ của mấy người bọn họ? Cho dù Khương Vy Nhan có lý thì người ta căn bản cũng chẳng buồn nói đạo lý với cô! “Vô liêm sỉ?” Viên Sùng Hổ cười khẩy, nói: “Khương Vy Nhan, lá gan cô cũng lớn thật đấy! Có biết những người tới đây hôm nay là ai không hả?” Viên Sùng Hổ vừa nói vừa chỉ chỉ vào Đoàn Hải Long: “Vị này là tiền bối Đoàn – minh chủ của liên minh võ thuật, cả thiên hạ này, có ai là không biết tiền bối Đoàn là người công bằng nhất?” “Còn nữa, vị bên đó là đường chủ Chấp Pháp Đường của Hoa Sơn, còn cả vị kia…” Viên Sùng Hổ chỉ vào mấy người phía sau, nói ra thân phận của từng người cứ như đang đếm bảo vật gia tộc. Thật ra chỉ là để Khương Vy Nhan hiểu rằng, hôm nay bất luận cô có tranh đấu như thế nào thì cũng khó mà thoát khỏi cái chết! Con cái của Tiêu Chính Văn cũng bắt buộc phải chết! Tất cả mọi người đang có mặt ở đây, không đến để nói đạo lý với cô, chỉ dựa vào thân phận của họ cũng có thể nghiền cho Khương Vy Nhan ra bã! Đúng vào lúc này, một chiếc xe việt dã màu đen phóng tới rồi dừng lại trước cửa lớn biệt thự nhà họ Tiêu. Cửa xe mở ra, một ông lão già nua tóc trắng từ trên xe bước xuống. Người này là Đại trưởng lão của võ tông! “Mấy người đông như vậy, chạy tới đây ức hiếp hai mẹ con quả phụ nhà người ta có phải hơi quá đáng không? Hơn nữa, hài cốt của Tiêu Chính Văn vẫn còn chưa lạnh, còn cả chiếu mệnh của Thiên Tử, Khương Vy Nhan là vợ của anh hùng dân tộc, đâu phải là người mà mấy người có thể tuỳ tiện động vào!” Đại trưởng lão chống gậy, mặt trầm như nước chỉ trích. Cùng lúc này, bên cửa xe còn lại được mở ra, một trưởng lão tông miếu cũng bước từ trên xe xuống, ánh mắt lạnh lùng đánh giá mấy người Đoàn Hải Long, rồi nói: “Bất luận là võ tông hay liên minh võ thuật thì cũng phải tuân thủ luật pháp của Hoa Quốc!” “Lẽ nào mấy người đã quên chuyện của Thiên Tinh Tông rồi sao? Lẽ nào mấy người không sợ Thiên Tử sẽ khiến kết cục của Thiên Tinh Tông tái hiện lại trên người mấy người hay sao?” Trưởng lão tông miếu chắp hai tay sau lưng, ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người. Thiên Tinh Tông là tông môn võ tông đã bị đại quân của quốc gia tiêu diệt vào ba mươi năm trước. Năm đó, đệ tử của Thiên Tinh Tông vì thể diện nhất thời nên đã giết chết một sĩ quan cấp tướng. Vốn dĩ cho rằng với thân phận là đệ tử võ tông, giới chính trị sẽ không truy cứu kỹ chuyện này, thế nhưng kết quả lại khiến cho tất cả mọi người phải bất ngờ. Thiên Tử cũ lúc nào cũng vui vẻ hoà nhã lại đột nhiên ra lệnh cử hai quân đoàn dã chiến trực tiếp bao vây Thiên Tinh Tông, bắt Thiên Tinh Tông giao nộp hung thủ giết người nếu không sẽ dẹp bằng cả Thiên Tinh Tông.