Chiến Thần Bất Bại

chương 1964

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Nhưng xin ông nhất định phải bảo vệ hai đứa con của Tiêu Chính Văn! Khương Vy Nhan tôi cho dù ở dưới suối vàng, cũng luôn cảm kích ân tình của ông!” Khương Vy Nhan vừa nói, vừa cúi đầu với Độ Thiên Chân Nhân. Chuyện này… Độ Thiên Chân Nhân vội vàng tiến lên, đỡ lấy Khương Vy Nhan: “Chủ mẫu, ai nói chủ thượng đã chết chứ? Lão nô vẫn còn sống tốt, sao chủ thượng có thể chết được?” Ơ? Nghe nói thế, đám người Đoàn Hải Long không khỏi rối rít nghiêng đầu, bởi vì mấy câu nói của Độ Thiên Chân Nhân đã mang đến một lượng tin tức quá lớn. Chẳng lẽ là giữa Tiêu Chính Văn và Độ Thiên Chân Nhân có mối liên kết đặc biệt gì sao? “Ông à, ý ông là gì?” Khương Vy Nhan vô cùng hoảng hốt nhìn về phía Độ Thiên Chân Nhân. “Chủ mẫu, tôi từng thề rằng, sẽ luôn trung thành với chủ thượng, hơn nữa, chủ thượng còn, lão nô còn, chủ thượng mất, lão nô cũng sẽ mất! Nếu như chủ thượng đã chết thật thì lúc này tôi sẽ ở một nơi khác, sao có thể tới đây trợ giúp?” Nói xong, Độ Thiên Chân Nhân quay người, nhìn đám người Đoàn Hải Long cười khẩy nói: “Ngày hôm đó, ở trên núi Thương Lĩnh, chủ thượng tha cho các người một mạng là hy vọng các người có thể cải tà quy chính, làm lại cuộc đời!” “Vậy mà các người lại càng thêm ác độc, còn gây bất lợi với người nhà của chủ thượng, đã thế thì đừng trách tôi không nương tay! Hôm nay những người tới đây gây sự, cho dù là đệ tử danh sơn hay chưởng môn võ tông cũng đừng hòng sống sót rời khỏi đây!” Độ Thiên Chân Nhân vừa nói vừa vung tay, rút ra một thanh kiếm dài từ sau lưng. Một vầng sáng lóe lên, ngăn cản tầm nhìn của mọi người trong giây lát. Cùng lúc đó, mọi người đều bị bao vây bởi một luồng sát khí vô hình, cứ như một cái lưới lớn, bao trùm lên tất cả mọi người! “Độ Thiên, ông cho rằng chỉ bằng sức của một mình ông có thể làm gì được chúng tôi?” Trương Hách Tuyên ngạo nghễ bước ra từ trong đám người. Tam Tuyệt Trận của nhà họ Trương nổi tiếng khắp thiên hạ. Cho dù là Độ Thiên Chân Nhân cũng khó mà sống sót trong Tam Tuyệt Trận! Ngoại trừ Tiêu Chính Văn, mấy nghìn năm qua chưa có một ai phá giải được Tam Tuyệt Trận của nhà họ Trương! “Độ Thiên, nếu ông đã chán sống như thế thì chúng tôi sẽ tiễn ông lên đường!” Đại diện phái Hoa Sơn cũng bước lên trước một bước. Độ Thiên Chân Nhân cười khẩy nói: “Dưới nhát kiếm của tôi, các người cũng chỉ là đám vong hồn mà thôi! Chịu chết đi!” Dứt lời, Độ Thiên Chân Nhân đột nhiên vung thanh kiếm dài trong tay lên, đường kiếm cao tận mây, cho tới khi kiếm ảnh to lớn phủ trên mặt đất, chậm rãi hạ xuống. Cùng với sự xuất hiện của kiếm ảnh khổng lồ, lại có thêm kiếm ảnh dài khoảng ba mét cũng hiện ra trước mắt mọi người. Vô số kiếm ảnh, tầng tầng lớp lớp, chặt chẽ như lưới đánh cá, bao trùm về phía mọi người. “Thiên Tuyệt Trận! Lên!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio