Trương Lăng Phong lập tức bị dọa sợ đái ra quần, trong lòng vô cùng hối hận. Hắn không nên gây rắc rối với Tiêu Chính Văn, một khi anh xử lý xong Charles, quay đầu lại tìm đến hắn thì muốn trốn cũng chẳng trốn được! Đông Phương Tuyết Ngưng chỉ cảm thấy như sét đánh trên đỉnh đầu! Hóa ra trước giờ người mà cô ta vẫn luôn xem thường và chế nhạo lại một Đại Phật? Sao lại có thể như vậy chứ? Andre bị Tiêu Chính Văn hỏi đến mức nghẹn lời. Quả thật, ở trước mặt Tiêu Chính Văn, ông ta làm gì còn có thể diện? Dù Tiêu Chính Văn giáng cho ông ta một bạt tai ngay trước mặt mọi người thì ông ta cũng không dám nói một từ không? “Tôi hy vọng ông sẽ cho tôi một câu trả lời thỏa đáng về chuyện hôm nay!” Ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Chính Văn nhìn chằm chằm vào Andre. Filkant nghe vậy, vội vàng lùi ra mấy bước, đứng sau lưng Tiêu Chính Văn! Andre trầm mặc hồi lâu, chậm rãi xoay người lại, nhìn chằm chằm vào Charles với ánh mắt đằng đằng sát khí. “Charles, tôi nhớ ngày đầu tiên cậu đến đây, tôi đã cảnh cáo cậu, đừng chống đối với học viên của Hoa Quốc, nhưng cậu lại xem lời nói của tôi như gió thoảng qua tai!” “Hơn nữa, cậu cũng không thể tưởng tượng nổi, cậu đã đắc tội với người như thế nào, nhưng tôi có thể nghiêm túc nói cho cậu biết, chuyện hôm nay sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!” Andre khàn giọng nói, đôi mắt gần như phun ra lửa! Ngay cả nhiệt độ khắp lễ đường đều giảm xuống mười mấy độ! Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn Andre, bất kể ai cũng có thể nhìn ra sát khí trong mắt ông ta! Charles vội vàng chỉ vào khuôn mặt đã bị đánh sưng vù của mình nói: “Ông Andre, người hôm nay bị đánh không phải là Tiêu Quân Lâm! Mà là tôi, người bị thương nặng!” “Chẳng lẽ, tôi bị đánh ra nông nỗi này còn chưa đủ sao? Tôi có thể không truy cứu bất kỳ ai, chẳng lẽ như vậy cũng không đủ để nguôi cơn giận của ông hả?” “Hơn nữa, tôi phải nhắc nhở ông, ông Andre, ông cũng là người của gia tộc Kyle, mỗi một lời nói và việc làm của ông đều đại diện cho gia tộc Kyle! Chẳng lẽ, ông thật sự muốn giúp người của Hoa Quốc giết tôi sao?” Nghe những lời này, Andre giận đến mức bật cười. Giúp Tiêu Chính Văn giết hắn? Tiêu Chính Văn cần người khác giúp đỡ sao? Nhìn thấy nụ cười trên mặt Andre, Charles cuối cùng cũng buông lỏng, chỉ cần Andre không ra tay, thì còn ai dám ra tay với hắn chứ? “Hừ! Tiêu Quân Lâm, hôm nay chỉ cần Andre không ra tay với tôi, để tôi xem còn ai dám ra tay với tôi!” Charles nói xong, ôm lấy khuôn mặt bị đánh sưng của mình rồi ngửa mặt cười phá lên. “Ồ? Ông ta không động vào anh, thì anh rất an toàn sao?” Tiêu Chính Văn cười khẩy, ngay sau đó đứng bật dậy. “Ầm!” Không hề có dấu hiệu báo trước nào, đột nhiên Tiêu Chính Văn giơ tay lên đánh ra một bạt tai! Một làn sóng khí bùng nổ trong tích tắc, cả người Charles bay thẳng lên không trung! Nhưng chưa đợi đến khi Charles rơi xuống đất, một thân hình đã xuất hiện trên đầu hắn, chiếc giày chiến đấu sáng bóng giẫm thẳng lên đầu, rồi mạnh mẽ đạp hắn xuống mặt đất!