“Ầm!” Bóng máu đầy trời trước mắt Tiêu Chính Văn bỗng tan biến không chút dấu vết! Còn Dakra cũng bị một áp lực vô hình của đất trời đánh bay ngược về! Đám cây mây và dây leo màu máu cũng gãy thành vô số mảnh nhỏ, lũ lượt tan biến! Nụ cười trên mặt Ahexangin cứng đờ! Chỉ một chữ cút mà đã phá vỡ tuyệt chiêu của Dakra ư? Những người đứng dưới xem cuộc chiến cũng kinh hồn khiếp đảm! Đây mới chỉ là hiệp một thôi mà ác liệt đến mức độ này rồi à? Tiếng rồng gào thét ban nãy của Tiêu Chính Văn cũng không phải sóng âm công kích đơn giản, mà là sóng trùng kích được ngưng tụ từ năng lượng mạnh mẽ của từ trường! Mấy ngọn núi nhỏ và một khu rừng bên cạnh bỗng biến mất không dấu vết! Thảo nào lại có người nói, một Thiên Thần có thể tàn sát cả ngàn dặm! Đại chiến giữa các cường giả cảnh giới Thiên Thần nhất định sẽ hủy thiên diệt địa! “Tiêu Chính Văn, xem ra bọn tôi đã xem thường cậu rồi! Cậu không phải là cảnh giới Thiên Thần một sao!” Ahexangin là người đầu tiên hiểu ra! Thiên Thần một sao tuyệt đối không thể chỉ dùng một tiếng rống giận là hóa giải được đòn công kích của Dakra, lại còn khiến Dakra bị thương nhẹ! “Cái này có liên quan tới cảnh giới à? Ngược lại tôi còn thấy, da mặt mấy người rất dày!” Tiêu Chính Văn cười khẩy. “Hừ! Tiêu Chính Văn, cậu thật sự không phải người bình thường, đáng tiếc, kinh nghiệm thực chiến của cậu quá ít ỏi!” Vừa nói, Ahexangin đột nhiên vung tay lên thanh giáo dài, bầu trời đột nhiên điên đảo lẫn lộn ngày đêm, muôn vàn ánh sao đột nhiên xuất hiện. Cảnh tượng này khiến Tiêu Chính Văn cảm thấy khá tương đồng với đêm tối vô tận mà anh từng ngộ ra trên người ông lão Long tộc! Chẳng qua, trận pháp của Ahexangin chẳng khác gì phiên bản kém cỏi hơn. “Hôm nay, bản vương sẽ khiến cậu chết trong biển sao trời mênh mông này!” Theo tiếng rống của Ahexangin, vô số ánh sao nháy mắt sa xuống, trong chốc lát đã ngưng tụ lại thành một cột sáng, bay thẳng về phía Tiêu Chính Văn! Thấy cảnh tượng này, ngay cả Andre cũng hoảng hốt! Đây là tuyệt kỹ thành danh của Ahexangin, trong một lần chiến dịch, khi đại quân của Ahexangin sắp bại trận, bất chợt, ban ngày bỗng biến thành đêm tối, trên bầu trời xuất hiện vô số ngôi sao lấp lánh. Trong nháy mắt, hệt như dải ngân hà sụp đổ, toàn bộ quân địch đều bị giết sạch! Ầm! Tiêu Chính Văn lập tức bị chìm ngập trong màn sáng ấy, tất cả mọi người đều kinh hãi không thôi! Tiêu Chính Văn bị màn sáng phủ xuống như đột ngột bị giam cầm, không thể động đậy! Vào thời khắc này, vua Arthur lại lần nữa giơ thanh kiếm dài lên, hào quang vô tận tỏa ra, vô cùng chói mắt! Dưới màn đêm, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm khổng lồ cao hơn ngàn mét, trong phút chốc chém về phía đỉnh đầu Tiêu Chính Văn!