Lúc này giọng điệu Tiêu Chính Văn cực kỳ bình tĩnh như thể không có bất kỳ cảm giác nguy hiểm nào. “Hừ! Không lâu nữa cậu sẽ biết thôi!” Hadley cười gằn giơ thanh kiếm dài trong tay lên, vô số sấm sét màu tím lấy thanh kiếm dài của ông ta làm trung tâm bỗng đánh về phía Tiêu Chính Văn. “Haizz, xem ra nhận biết của ông vẫn chưa đến đâu cả”. Tiêu Chính Văn vừa nói thế, khí thế cả người bỗng thay đổi. Màn sáng màu vàng cực lớn đó bỗng lóe lên luồng ánh sáng nhỏ. Tất cả vết nứt trước đó bỗng biến mất. “Hoa Quốc tôi từ xưa đã có Thần Long, Thần Long Giả, Phủ Thiên Địa, Uy Vạn Vật, sao có thể là thứ mà mấy luồng sấm sét nhỏ bé này có thể so sánh được?” Vừa dứt lời một tiếng rồng gầm vang vọng khắp cả trời đất. Chỉ thấy một con rồng cực lớn màu vàng bay ra từ trong màn sáng vàng đó. Gừ… Tiếng rồng vang lên, những người Âu Lục bên dưới đều không khỏi quỳ rạp xuống. Đây là áp chế huyết mạch tự nhiên. Rồng là vua của vạn vật, được tạo ra từ linh khí trời đất, uy lực mạnh mẽ khắp bốn biển. Đâu phải là thứ con người có thể chống đỡ được. “Hừ, chẳng qua chỉ là thủ đoạn của Hoa Quốc các cậu thôi. Rồng chẳng hề tồn tại trên thế giới này, chỉ có thần mà thôi!” Mặt Hadley lộ vẻ hung dữ, phát ra tiếng hét kinh thiên động địa. Sau khi Hadley hét lên, mấy chục luồng sấm sét màu tím chiếu đến càng chói mắt hơn. “Cậu đúng là không tầm thường, nhưng tiếc là người cậu gặp là tôi! Hôm nay cậu chỉ có chết thôi”. Sấm chớp màu tím bắt đầu đánh tới chỗ Tiêu Chính Văn. Khi vô số tia chớp đó hợp lại một chỗ, cơ thể Tiêu Chính Văn cũng biến thành cát bụi. Chiêu này không chỉ là đòn áp chế tâm lý cực mạnh với đối thủ mà còn là sự dằn vặt vô hình. Khiến đối thủ trơ mắt nhìn mình bị vô số tia chớp hóa thành cát bụi nhưng không thể làm gì được. Đây không chỉ khiến đối thủ tuyệt vọng mà còn khiến đối thủ chết trong sự đau đớn vô tận. Hadley muốn dùng cách tàn nhẫn này để giày vò Tiêu Chính Văn. Cũng chỉ có như thế mới có thể xóa sạch tội lỗi mà Tiêu Chính Văn đã gây ra ở Âu Lục. Tiêu Chính Văn có thể không nhìn ra ý đồ tàn nhẫn của Hadley được sao? Anh lắc đầu nói: “Xem ra ông vẫn chưa hiểu, tôi đã nói rất rõ rồi, nhận thức của ông cũng có thể dừng lại ở đây thôi”. “Với tôi tia chớp này cũng chỉ có thế”. “Hôm nay tôi sẽ cho ông mở mang kiến thức về uy lực của rồng thật sự”. Nói rồi Tiêu Chính Văn bỗng giơ nắm đấm lên. “Gừ…!” Tiêu Chính Văn vừa ra đòn, rồng vàng trong không trung phát ra tiếng kêu kinh thiên động địa, sau đó lao thẳng lên trời. Rồi lại lao thẳng xuống chỗ Hadley với tốc độ cực nhanh. Lực va chạm cực mạnh khiến mặt đất bên dưới cũng lún sâu mấy chục mét. Trong không trung, ánh sao rực rỡ, chín ngôi sao sáng rực nằm trên bầu trời đêm. Một luồng sức mạnh vô cùng mãnh liệt bao trùm lấy cả Lý Tâm. Cùng chính lúc này vầng trăng sáng trên bầu trời bỗng chốc mất đi hình dạng, vô số ánh sao cũng biến mất vào giờ khắc này.