“Mặc dù vua Bắc Lương báo thù cho con dân chúng ta là lẽ đương nhiên, thế nhưng cũng không thể không quan tâm tới phát triển kinh tế chứ, Âu Lục đều bị giết hết rồi, lại còn muốn đi đánh Mỹ Lục, như vậy sao mà coi được?” “Theo tôi thấy, mau chóng xin lỗi Mễ Quốc, đàm phán hoà bình với người ta, khẩn trương khôi phục đàm phán hoà giải mới là con đường đúng đắn!” “Mẹ kiếp! Cậu cho rằng Tiêu Chính Văn người ta giống cậu, chỉ biết quỳ xuống liếm chân Mễ Quốc sao?” “Đúng, cậu muốn quỳ xuống liếm chân như vậy thì mau cút khỏi Hoa Quốc, sang Mễ Quốc mà chết ở đó luôn đi, đừng quay lại nữa!” “Đúng vậy, trận chiến ở Long Kinh đã khiến quốc gia lâm nguy, lúc đó cậu đang ở đâu, thằng cha Mễ Quốc của cậu sao không ra mặt để đàm phán hoà bình!” “Bây giờ chúng ta thắng rồi, khí thế mạnh mẽ của chúng ta trỗi dậy, cậu lại dám nói ra mấy lời mất mặt như vậy nữa!” Ngay tức thì, hai phe phái trong nội bộ Hoa Quốc lập tức tranh cãi kịch liệt! Cái gọi là “trí thức quần chúng” bị vô số người dân Hoa Quốc mắng chửi thậm tệ, ngay cả rắm cũng không dám thả! Còn có vô số cư dân mạng bắt đầu điều tra mấy “trí thức quần chúng” có ý muốn hoà giải, côn đồ khắp nơi cũng gia nhập vào trong trận chiến điều tra tìm kiếm này. Chưa tới nửa ngày đã có hàng nghìn “trí thức quần chúng” chết trong nhà, trong nhà tắm công cộng, trong phòng gội đầu một cách kỳ lạ! Ngay tức thì, cả nước trở nên rầm rộ, không còn có thêm bất cứ kẻ “trí thức quần chúng” nào dám nhắc đến chuyện xin lỗi hay đại loại như vậy nữa! Mà một phái “trí thức quần chúng” nữa của Hoa Quốc cũng bắt đầu phát ngôn không kiêng nể gì. Bởi vì bọn họ tận mắt chứng kiến trận chiến này, tận mắt nhìn thấy Hoa Quốc từ thời khắc lâm nguy đã đột ngột xoay chuyển rồi bước lên trên đỉnh cao thế giới! Mãi tới bây giờ, trái tim bọn họ vẫn còn đang sục sôi! Hơn một trăm năm trước, Hoa Quốc bị cường giả các nước lăng nhục thảm thương thế nào? Mà bây giờ thì sao, một mình Tiêu Chính Văn đã xoay chuyển đất trời, giết sạch cường giả, rửa nhục cho Hoa Quốc! Một người giống như vậy đã không đơn giản chỉ dùng bốn chữ anh hùng Hoa Quốc là có thể hình dung được nữa rồi! “Ôi, trước đây tôi vẫn luôn cho rằng Tiêu Chính Văn chẳng qua chỉ là một tên bề dưới không hiểu biết gì, thế nhưng thật không ngờ cậu ta lại hành động mạnh mẽ kinh thiên tới thế!” “Trận chiến ngày hôm nay đủ để được mệnh danh là trận chiến lập uy của Hoa Quốc chúng ta!” Lúc này, một ông lão nhà họ Đông Phương chắp hai tay sau lưng, nhìn lên bầu trời và thở dài nói. Dù nhà họ Đông Phương có mối thù không đội trời chung với Tiêu Chính Văn, thế nhưng trận chiến này của Tiêu Chính Văn đủ để dương cao quốc uy, đưa Hoa Quốc bước lên đỉnh cao thế giới! Mặc dù sâu trong lòng ông ta vẫn hận Tiêu Chính Văn tới tận xương tuỷ, nhưng lúc này cũng không thể không tỏ lòng kính phục Tiêu Chính Văn! “Thông báo ra cả nước, kẻ nào còn dám nói muốn đàm phán hoà bình thì đều là kẻ địch của nhà họ Đông Phương chúng ta! Nhà họ Đông Phương thề sẽ giết hết!”