Đến lúc đó, nhà họ Lãnh chắc chắn sẽ chia thêm một ít cổ phần ngành y cho gia tộc của mình, như vậy cũng đủ rồi! “Ừ, được thôi, anh về trước đi, nếu cần gì tôi sẽ phái người đến tìm anh”. Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói. Tiêu Chính Văn quyết tâm phải lấy được cây hoa Tử Tiêu này! Cho dù là ai đang thèm muốn, thì Tiêu Chính Văn cũng không thể từ bỏ! “Được, anh Tiêu, nếu anh chuẩn bị xong thì bất cứ lúc nào cũng cũng có thể cử người đến báo cho tôi, tôi đích thân đón anh tới đó!” Lục Thiên Lăng vô cùng cung kính nói. Mãi cho đến khi Lục Thiên Lăng đã đi xa, một nhân viên trong tiệm ngọc ở sân nói với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, chắc hẳn anh không phải là người bình thường đúng không?” Tiêu Chính Văn liếc nhìn nhân viên, lắc đầu cười nói: “Tôi cũng giống như anh, chỉ là một người dân bình thường của Hoa Quốc!” “Anh Tiêu, anh cũng họ Tiêu, hơn nữa sếp Lãnh lại tôn trọng anh như vậy, chẳng lẽ anh là người đó sao?” Nhân viên thấp giọng hỏi. “Người đó” mà anh ta nói, đương nhiên là ám chỉ Tiêu Chính Văn, vua Bắc Lương khét tiếng trên thế giới! Kể từ khi Tiêu Chính Văn sống ẩn mình, vô số người đều đang suy đoán tung tích của Tiêu Chính Văn. Giới chính trị đang ra sức tìm kiếm Tiêu Chính Văn, nhưng vẫn chưa có ai gặp Tiêu Chính Văn! “Tôi nói rồi, tôi chỉ là người bình thường như anh thôi, anh suy nghĩ nhiều rồi, đường đường là vua Bắc Lương, sao có thể mở một cửa hàng nhỏ ở đây chứ?” Tiêu Chính Văn hờ hững giải thích nói. “Dù sao thì tôi thấy anh không phải là người tầm thường!” Nhân viên đó liếc nhìn Tiêu Chính Văn, sau đó trở lại sân trước lo việc làm ăn. Tiêu Chính Văn cũng không để ý tới nhân viên đó nữa, anh nói với đám người Khương Vy Nhan và Độ Thiên Chân Nhân: “Lát nữa mọi người đi cắm trại đi, tối nay anh phải đi xa một chuyến, có lẽ sẽ mất khoảng hơn một tuần mới trở về”. Khương Vy Nhan buồn bực hỏi: “Chồng à, anh đã lâu không ra ngoài, chẳng lẽ xảy ra chuyện lớn gì rồi sao?” Độ Thiên Chân Nhân trầm tư một lúc lâu, ánh mắt không khỏi lóe sáng, nói với Tiêu Chính Văn: “Chủ thượng, chẳng lẽ là vì hoa Tử Tiêu sao?” Tiêu Chính Văn khẽ cười gật đầu nói: “Đúng vậy, nghe nói ở núi Đại Lương có cây hoa Tử Tiêu, cho nên tôi muốn tự mình đến đó xem, nếu suôn sẻ thì sau ba đến năm ngày nữa tôi sẽ trở về! ” “Chủ thượng, nghe nói có vài thế lực lớn đều đang dòm ngó cây hoa Tử Tiêu đó, có cần…” “Không cần, tôi tự đến đó một mình mục tiêu sẽ ít hơn, như thế sẽ dễ dàng thành công hơn, các ông ở nhà trông việc làm ăn là được rồi!” Tiêu Chính Văn xua tay nói. Tối hôm đó, Tiêu Chính Văn đã gọi cho Lục Thiên Lăng, bảo anh ta lập tức cử xe đến chở mình đi đến núi Đại Lương! Vào đêm Tiêu Chính Văn lên núi Đại Lương, đã có một cuộc tranh luận sôi nổi trên mạng! Lần này, tin tức Thiên Lăng Tử – đại đệ tử của thủ lĩnh Hằng Sơn và thiên tài Trương Lăng Phong của nhà họ Trương ở Thiên Sơn tề tựu ở núi Đại Lương vừa truyền ra ngoài đã khiến toàn bộ mạng lưới Internet bùng nổ.