Lạc Thiên Tề cười khẩy. Thật ra điều này không phải là ý kiến hắn nghĩ ra mà là năm đại danh sơn chỉ bày mưu kế. Thậm chí trong chuyện này còn bóng dáng của Võ Thần Tông. Sở dĩ họ muốn làm như thế là để liên tục làm xấu hình ảnh của Tiêu Chính Văn trong lòng người dân Hoa Quốc. Để Tiêu Chính Văn từ một anh hùng trở thành một người bình thường. Chỉ khi mọi người quên đi những chiến tích trước đây của Tiêu Chính Văn, võ tông mới có khả năng kéo Thiên Tử ra khỏi vị trí hiện giờ, sau đó lên thay thế. Hắn nghĩ dù Tiêu Chính Văn còn sống thì có thể thế nào? Hiện giờ trong mấy đại danh sơn cao thủ nhiều như núi. Ngay cả sư phụ Thiên Lăng Tử của hắn cũng đã đạt đến cảnh giới ngang bằng với Tiêu Chính Văn. Trong tình hình này mà Tiêu Chính Văn vẫn có thể tạo ra uy hiếp gì lớn được sao? Lạc Thiên Tề khoát tay tỏ ý bảo mấy người lùi lại, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Thiên Lăng Tử. Nghe tín hiệu cuộc gọi kết nối, Lạc Thiên Tề nịnh nọt nói: “Sư phụ, con đã sắp xếp theo ý của người, phóng viên cũng là người của chúng ta”. “Nhưng con không hiểu Tiêu Chính Văn không tham dự vào chuyện này mà cũng phải kéo anh ta vào, sẽ không khiến người ủng hộ Tiêu Chính Văn vùng lên lần nữa chứ?” Thật ra cái tên Tiêu Chính Văn này đã rất ít được người ta nhắc đến trong một hai năm nay. Lần này Thiên Lăng Tử và Trương Lăng Phong tranh giành hoa Tử Tiêu lại chẳng liên quan gì đến Tiêu Chính Văn. Nếu lúc này nhắc đến Tiêu Chính Văn lần nữa, chỉ sẽ khiến tất cả mọi người có ấn tượng sâu với Tiêu Chính Văn hơn. “Hừ!” Thiên Lăng Tử lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Đạo lý huyền diệu ở đây là thứ con có thể hiểu được sao?” “Nhắc lại tên của Tiêu Chính Văn là để mọi người nhớ lại, chỉ có khi tất cả mọi người đều nhớ Tiêu Chính Văn chỉ là cảnh giới Thiên Thần một sao, chúng ta mới có thể làm giảm uy danh của hắn trong lòng người dân”. “Hơn nữa con cũng quá xem thường địa vị của Tiêu Chính Văn trong lòng người Hoa Quốc rồi. Đến giờ dinh thự trước đây của hắn vẫn còn được quân đội Hoa Quốc giữ gìn, không cho bất kỳ ai bước vào”. “Nhưng mỗi tháng dinh thự sẽ mở cửa mấy ngày, có hàng chục nghìn người dân đến tham quan. Chứng tỏ điều gì? Mặc dù không ai nhắc đến tên của hắn, nhưng người này vẫn là mối đe dọa lớn nhất của chúng ta”. Nghe thế, Lạc Thiên Tề mới hiểu được mấy phần. “Ồ, hóa ra là thế, vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì?” Lạc Thiên Tề khó hiểu hỏi. “Hừ! Tất nhiên là vào dinh thự, hoặc san bằng di sản mà Tiêu Chính Văn để lại trong lòng tất cả mọi người. Nói cách khác ai có thể vào được dinh thự trước thì sẽ có khả năng bước lên vị trí ở Thiên Tử Các”.