Nghe thấy mấy lời này, Lý Tiểu Phi nhất thời sững sờ. Đây mới là lần đầu tiên hắn gặp phải một kẻ ngông cuồng ngay cả mấy danh sơn lớn cũng không coi ra gì! Đối phương này không chỉ ngông cuồng mà còn có thực lực! “Xem ra mấy danh sơn lớn cũng nên chỉnh đốn lại một lần. Nếu không chỉ cần là đệ tử danh sơn là có thể tuỳ ý giết người cho vui, coi thường pháp luật thế gian sao?” Dứt lời, Tiêu Chính Văn túm lấy cổ áo của Lý Tiểu Phi rồi nhấc bổng hắn lên. “Ban nãy mày nói với hắn gì cơ? Vợ con của ông ta, mày định làm gì vợ con ông ta hả? Nói!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng chỉ vào quản lý lễ tân rồi chất vấn. “Ranh con! Mày còn không mau dừng tay!” Một người thanh niên cùng đến với Lý Tiểu Phi đột nhiên gào lên một tiếng, lao tới trước muốn bẻ gãy cánh tay của Tiêu Chính Văn. Thế nhưng hắn vừa dứt lời, một tiếng vang rất kêu đã truyền tới ngay tức thì! Tiêu Chính Văn giáng một cú tát khiến hắn bay ra xa ba, bốn mét, ngay cả mấy bàn trà bên cạnh cũng bị hắn va đổ. “Mấy người câm mồm vào cho tôi, nếu không thì chết!” Tiêu Chính Văn dùng ánh mắt lạnh lùng quét qua gương mặt của mấy nam nữ thanh niên kia. Ai nhiều lời nữa thì chết? Đám thanh niên phía sau Lý Tiểu Phi tràn đầy căm phẫn, nhưng đứng trước thực lực tuyệt đối họ cũng chỉ có thể cúi đầu chịu thua. Mặc dù đám người này ai cũng có chỗ dựa rất vững chắc. Nhưng tiếc là lần này ra ngoài lại không có cao thủ đi theo. Trong mắt họ chỉ cần nói tên chỗ dựa của mình ra thì tất cả mọi người đều phải nể mặt họ. Chỉ riêng năm chữ Vân Kiếm Các Thiên Sơn cũng đủ để uy hiếp mọi thứ. Nhưng không ngờ hôm nay lại gặp phải tên lỗ mãng Tiêu Chính Văn này, hoàn toàn mặc kệ chống lưng và chỗ dựa của họ, mỗi lần ra tay đều là chiêu chí mạng. Ngay cả anh Từ đến bảo vệ Lý Tiểu Phi cũng bị giết chết trong tích tắc. Đám người này ngoài việc tự nhận mình xui xẻo ra thì còn có thể làm được gì? Lý Tiểu Phi nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn. Hắn đường đường là cậu chủ nhà họ Lý, thế mà hôm nay lại bị tát một bạt tai, còn bị túm lấy cổ áo chất vấn, hắn đâu thể chấp nhận được nỗi nhục nhã này. Nhưng hắn cũng biết hiện giờ mình không thể làm gì đối phương được. Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Lý Tiểu Phi, vung tay lên đánh thêm mấy cái nữa. Đánh đến mức Lý Tiểu Phi nôn ra máu, răng cũng rơi đầy đất. Lúc này không gian im phăng phắc, ngay cả những người đi cùng Lý Tiểu Phi cũng trố mắt nhìn. “Hài lòng rồi chứ?”