Điện Thần Long tùy ý cử một người đến cũng có thể giải quyết ổn thỏa mấy nhân vật nhỏ này trong tích tắc. Lúc nãy Tiêu Chính Văn không ra tay nặng với đám người Lý Tiểu Phi cũng vì lo lắng chuyện này, một khi người Thiên Sơn tìm đến quản lý này thì ông ta sẽ không có cơ hội sống. “Cậu này, thật sự rất cảm ơn cậu, cậu đã làm xong thủ tục nhận phòng chưa? Tôi sẽ tự tay làm giúp cậu”. Quản lý tiền sảnh vô cùng biết ơn nói. “Chúng tôi làm xong rồi, không làm phiền ông nữa, ông cứ làm việc đi”. Vừa nói, Tiêu Chính Văn vừa lấy một bình sứ đưa cho quản lý tiền sảnh, bên trong là thuốc trị vết thương thượng hạng. Quản lý cực kỳ biết ơn đưa mấy người Tiêu Chính Văn vào thang máy. Cho đến khi bước vào trong thang máy, Lục Thiên Lăng mới cảm thấy sợ hãi nói với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, tên họ Lý này có lai lịch không nhỏ, còn có quan hệ thân thiết với Thiên Sơn, sau này e là sẽ không có lợi cho anh”. “Binh đến thì tướng chặn, có gì đáng sợ đâu?” Tiêu Chính Văn bình thản nói. Nghe thế Lục Thiên Lăng khẽ thở dài nói: “Thật ra không phải chúng tôi sợ mà là từ khi linh khí khôi phục, người trong võ tông chưa từng xem chúng tôi là người”. “Họ hàng thân thích gần xa của tôi đều bị giết hết cả gia tộc. Nếu không phải vì nhà tôi có quan hệ thân thiết với sếp Lãnh, e là bây giờ cũng không có cơ hội phục vụ cho anh Tiêu rồi”. Lúc này Lục Thiên Lăng đã phục Tiêu Chính Văn sát đất. Đừng nói là người bình thường, dù là tông phái võ tông bình thường cũng không dám khiêu khích Thiên Sơn, chứ đừng nói gì đến đánh người. Nhưng Tiêu Chính Văn không chỉ đánh mà còn giết người của Vân Kiếm Các Thiên Sơn chỉ trong một đòn tấn công. “Lẽ nào các anh cứ để mặc chúng bắt nạt sao? Tại sao không đi báo cảnh sát?” Tiêu Chính Văn nhíu mày nói. Giới chính trị Hoa Quốc tuyệt đối sẽ không bỏ mặc chuyện này, chỉ cần nhận được tin chắc chắn sẽ bảo người đến giải quyết. “Haizz, anh Tiêu, anh không biết rồi, không phải Hoa Quốc mặc kệ, chỉ cần báo lên trên, giới chính trị nhất định sẽ can thiệp vào”. “Hơn nữa đa số đều sẽ nói giúp cho những người bình thường như chúng tôi, nhưng vấn đề là dù tạm thời giải quyết được chuyện thì sau này sẽ thế nào? Đám người võ tông này đến hay đi cũng không để lại dấu vết, giết người như ăn cơm”. “Nói thẳng ra, chúng tôi thật sự rất nhớ vua Bắc Lương, nếu anh ấy không sống ẩn thì tôi tin đám người này không dám láo xược như vậy”. “Ừ, xem ra võ tông quá đáng lắm rồi”. Tiêu Chính Văn gật đầu, không nói gì thêm nữa. … Ngay đêm hôm đó, hai luồng sáng trắng chiếu thẳng lên trời, lần lượt bay về hướng núi Đại Lương. Hai luồng sáng liên tục thay đổi như hai chiếc cầu vồng di động, không lâu sau tụ lại dưới chân núi Đại Lương. “Mọi người nhìn hai luồng sáng đó kìa, là ánh sáng do Trương Lăng Phong và Thiên Lăng Tử phát ra, hơn nữa bây giờ trong vòng mười cây số quanh núi Đại Lương đã được dọn sạch”. “Nghe nói, hoa Tử Tiêu đó sẽ nở vào khoảng chín giờ sáng mai”. “Điều này cũng có nghĩa là cuộc đối đầu của Trương Lăng Phong và Thiên Lăng Tử sẽ kết thúc trước sáng ngày mai. Đến lúc đó Hân Nhi nhất định sẽ cố gắng phát sóng trực tiếp cho mọi người”. Một livestreamer xinh đẹp cầm điện thoại đang livestream. … Sáng sớm hôm sau, khi bình minh ló rạng, hai luồng sáng bảy màu chiếu sáng cả núi Đại Lương. Là tín hiệu hoa Tử Tiêu sắp nở. Lúc này vô số ánh mắt đều nhìn chăm chú vào cảnh tượng kỳ lạ này. Cùng lúc đó xung quanh núi Đại Lương cũng bị người Thiên Sơn và Hằng Sơn bao vây, không một ai có thể tự ý xông vào. Dưới chân núi cũng có không ít người đến xem, nhưng đều bị chặn ngoài đường lên núi Đại Lương. “Anh Tiêu, nếu đi tiếp e là sẽ có nguy hiểm, người của mấy đại danh sơn đã phong tỏa các con đường rồi. Hơn nữa vì linh khí quay lại nên thú dữ trong núi cũng rất đáng sợ, chúng ta đừng đi nữa”. Lục Thiên Lăng vừa nói vừa quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn.