Đến lúc đó, đám người võ tông phạm phải vô số tội ác kia sẽ bị Tiêu Chính Văn xử lý từng tên một. Khi đó, e rằng máu sẽ lại chảy thành sông. Dương Linh Nhi khẽ gật đầu. Tần Vũ nói đúng, ngày Tiêu Chính Văn trở về sẽ là cái chết của đám người này! Cả đời Tiêu Chính Văn đều vì lợi ích của Hoa Quốc, để người dân Hoa Quốc được an cư lạc nghiệp. Bây giờ đám người này đang làm cho cả Hoa Quốc trở nên hỗn loạn, làm sao Tiêu Chính Văn có thể bọn họ được yên! “Tôi thật sự hy vọng anh Tiêu có thể sớm trở lại, chỉ có anh ấy mới có thẻ khôi phục lại cho người dân Hoa Quốc một mảnh đất hòa bình!” Dương Linh Nhi xúc động nói. Lúc này, Tiêu Chính Văn đang trên đường đến Thiên Sơn. Ngồi trên máy bay, Tiêu Chính Văn đang nhắm mắt nghỉ ngơi, đồng thời nhớ lại nội dung của Thiên Sơn Thư Lục. Trong đó có một câu đã thu hút sự chú ý của Tiêu Chính Văn, đại khái là cơ thể con người chính là một vũ trụ nhỏ. Mà khoa học hiện đại cũng đã khẳng định điều này, trên thực tế, cơ thể con người dù là não hay cơ thể cũng chỉ khai thác được 5% mà thôi! Còn 95% còn lại gần như không thể tiếp tục khai thác. Mục đích của việc học võ chính là để phát triển 95% còn lại trong cơ thể. Sau khi đạt đến cảnh giới Thiên Thần, Tiêu Chính Văn cảm thấy tiềm lực trong cơ thể chỉ mới phát huy được 10%. 90% còn lại vẫn chưa phát huy được hết. Đây sẽ là một quá trình rất dài. Chính vì điều mà mà khoảng cách giữa cảnh giới Thiên Thần và cảnh giới Thiên Vương là một trời một vực. Vì chỉ sau khi đạt đến cảnh giới Thiên Thần, mới có thể cảm nhận được sự biến hóa thật sự trong cơ thể. Có nghĩa là cảnh giới Thiên Vương sẽ phát triển cơ thể con người lên một cấp độ hoàn toàn mới. Bây giờ linh khí đang khôi phục, cường giả đang trở lại, thời gian còn lại đối với Tiêu Chính Văn là vô cùng gấp gáp. Cho nên cả lúc ăn lẫn lúc ngủ, Tiêu Chính Văn đều chưa từng buông lơi. Những rắc rối này sớm được giải quyết ngày nào thì anh sẽ sớm đạt được cấp độ hoàn toàn mới ngày đó. Đến lúc đó, Tiêu Chính Văn mới có khả năng bảo vệ tất cả những gì anh muốn bảo vệ. Lúc này, ở thị trấn Dư Gia dưới chân núi Thiên Sơn đã chật cứng người. Vô số môn chủ võ tông cùng đệ tử đã tụ tập ở đây. Người của nhà họ Chu đương nhiên cũng nằm trong số đó! Vừa tới nơi, Chu Hạo Nhiên đã có thể cảm nhận rõ ràng từng đôi mắt không mấy thiện cảm đang nhìn mình và Chu Lâm Lâm. “Nhà họ Đàm? Sao ngay cả bọn họ cũng ở đây?” Chu Hạo Nhiên đột nhiên bắt gặp ánh mắt không mấy thiện cảm của vài người, nói với vẻ kinh hoàng.