Đàm Hồng nghe vậy, vẻ mặt bỗng trở nên lạnh lùng, lạnh giọng nói: “Thằng kia, mày thật ngông cuồng! Mày có biết, người đến đây hôm nay là những ai không?” Ít nhất ở đây có hơn một nửa môn chủ và tông chủ của cả võ tông. Tiêu Chính Văn lại dám nói ra cho dù là võ tông hay danh sơn, cũng không thể tùy tiện nói những lời như vậy, nhất định là chán sống! “Bất cứ ai cũng không thể lấy cái cớ đấu võ, để cướp đi tính mạng của người khác! Đây là quốc pháp!” Sắc mặt Tiêu Chính Văn không hề thay đổi, lạnh giọng nói. Nghe thấy vậy, Đàm Hồng bật cười. Hơn nữa còn là ngửa mặt lên trời cười ha hả! Từ khi linh khí khôi phục tới nay, đây là chuyện buồn cười nhất hắn từng nghe! Ngay cả đương kim Thiên Tử, cũng không dám nói ra những lời huênh hoang kiểu này. Tên ngông cuồng trước mắt mặc áo quần bình thường, thực lực chẳng đâu vào đâu mà lại dám dùng giọng điệu này dạy dỗ mình sao? “E rằng mày còn chưa biết, tao là ai nhỉ?” Ánh mắt Đàm Hồng nhìn về phía Tiêu Chính Văn, mơ hồ có thể nhìn thấy ý định giết người! Hắn không hề ngần ngại kết liễu người bình thường này trên võ đài! Hơn nữa, với thân phận của Đàm Hồng, cho dù giết mấy người bình thường thì đã sao? Giới chính trị dám sai người đến Thiên Sơn tìm hắn ư? Câu trả lời dễ dàng thấy được! “Anh là người sao? Ỷ người đông thế mạnh, ức hiếp một cô gái, ép bố người ta lên đài đấu võ với anh, theo tôi thấy, anh cũng không đáng được coi là người!” Tiêu Chính Văn cười nhạt nói. Người bên dưới đều nhìn thấy rõ, người trên võ đài là Đàm Hồng đấy! Trong những người trẻ tuổi Thiên Sơn, nhân vật hung ác thật sự, ngay cả Chu Hạo Nhiên cũng sợ chết khiếp. “Thằng kia, mày dám mắng tao sao?” Hai mắt Đàm Hồng lóe sáng, đằng đằng sát khí nhìn về phía Tiêu Chính Văn! “Anh không xứng để tôi mắng!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói. “Mẹ nó, mày muốn chết hả?” “Giết chết thằng đó đi!” “Đúng, tuyệt đối không được để cho loại ngông cuồng này còn sống rời khỏi nơi này!” Đám người Thiên Sơn ở bên dưới nhao nhao đứng dậy, chỉ tay vào Tiêu Chính Văn. “Giết tôi? Ai cho các người can đảm đó?” Tiêu Chính Văn quát lên một câu hệt như sấm sét từ chín tầng mây, rung chuyển khiến mọi người choáng đầu hoa mắt! Lúc này, sắc mặt của tất cả mọi người đột nhiên thay đổi! Bởi vì tiếng quát của Tiêu Chính Văn, thật sự như tiếng thiên lôi, tuyệt đối không phải một người bình thường có thể làm được!