Tiêu Chính Văn nói không sai, chỉ dựa vào trận pháp tuyệt thế Đại Hắc Thiên, tiền tài, danh vọng, địa vị trên thế gian này, chỉ cần Tiêu Chính Văn muốn thì có thứ gì không có được dễ như trở bàn tay? “Tên này rõ ràng đang điên cuồng tới cực điểm! Nếu như không phải xem trọng việc cậu biết sử dụng trận pháp Đại Hắc Thiên của nhà họ Quý chúng tôi thì làm gì có chuyện tới lượt cậu!” Quý Hải chỉ vào bóng lưng của Tiêu Chính Văn, lớn tiếng gào lên. Thấy Quý Hải vẫn muốn chửi tiếp, Quý Thiên Hà giơ tay ra ngăn Quý Hải lại, nói: “Bỏ đi, nếu như người ta đã không chịu, chúng ta cũng không cần phải ép buộc, trở về cho gia chủ định đoạt thôi!” Cuối cùng sau khi liếc nhìn bóng lưng của Tiêu Chính Văn, Quý Thiên Hà kìm nén ngọn lửa giận trong lồng ngực, nói. Nếu như không phải ông cụ nhà họ Quý đã căn dặn cẩn thận tuyệt đối không thể đắc tội với Tiêu Chính Văn thì Quý Thiên Hà đã không thể áp chế được lửa giận từ lâu rồi. Với thân phận của ông ta, đã lúc nào phải chịu đựng sự thờ ơ như thế chứ? Chu Lâm Lâm đứng bên cạnh thấy sắc mặt của hai người nhà họ Quý đầy vẻ giận dữ thì vội vàng tiến lên trước nói: “Hai vị, trong tiệm chúng tôi còn có trà bích loa xuân rất ngon, có cần pha thêm cho hai người một ấm không?” Chu Lâm Lâm vốn có ý tốt, thế nhưng Quý Thiên Hà lại hiểu là Chu Lâm Lâm đang muốn đuổi bọn họ đi! “Hừ! Vẫn nên giữ lại cho ông chủ tiệm mấy người tự thưởng thức đi, chúng ta đi!” Nói xong, Quý Thiên Hà phất ống tay áo, quay người rời đi. Mà lúc này, bên trong sân bay Sơn Thành, Ngô Lân đang dẫn một đám người chậm rãi bước ra từ trong lối đi. Sau lưng hắn còn có mười mấy kẻ kiệt xuất trong lớp thanh niên của Hoa Quốc. Trong số đó, người có thực lực thấp nhất cũng ở cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao! Có vài người trong số đó đã ở trong tâm thế chuẩn bị đột phá lên cảnh giới Thiên Thần một sao. Lần này, Ngô Lân tới Sơn Thành có thể nói là đã sử dụng hết tất cả các mối quan hệ của bản thân, gọi hết toàn bộ những cao thủ đẳng cấp mà mình quen biết tới. Mục đích chính là để ra oai với Tiêu Chính Văn! Chỉ dựa vào thế lực sau lưng mấy người bọn họ cũng đã đủ để khiến đại đa số mọi người phải chấn động. Huống hồ bên trong còn có không ít đệ tử của năm đại danh sơn. Dù là chủ tịch tỉnh Xuyên khi thấy thế trận như vậy thì cũng phải tươi cười ra đón, tuyệt đối không dám chậm trễ chút nào! Đồng thời sự xuất hiện của bọn họ cũng thu hút vô số người xúm lại xem. “Người đó chắc là Ngô Lân nhà họ Ngô nhỉ?” “Đúng, chính là anh ta, con rể quốc dân đó, nếu như có thể gả cho anh ta thì tốt biết mấy!” “Mơ đấy à, bên cạnh người ta đã có bạn gái rồi!” Nghe thấy những tiếng bàn tán về mình của mấy người xung quanh, trên mặt Ngô Lân không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý.