Thật ra cho đến nay, các nước trên thế giới đều đang bí mật điều tra tung tích của Tiêu Chính Văn. Hơn nữa, vài năm trước, Tiêu Chính Văn đã vi phạm ý nghĩa của Thiên Đạo Minh Ước, giết hơn chục cường giả ngoài lãnh thổ. Điều này đã khơi dậy lòng căm thù của Thiên Đạo Minh Ước với Tiêu Chính Văn. Nếu người của Thiên Đạo Minh Ước biết được tung tích của Tiêu Chính Văn thì bọn họ nhất định sẽ phái cao thủ Bán Bộ Nhân Vương cấp một đi truy giết anh. Mặc dù vài năm trước, Tiêu Chính Văn đã đạt đến cảnh giới Thiên Thần. Nhưng cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương đâu dễ đột phá như vậy! Ngay cả rất nhiều vị tiền bối của các danh sơn giờ cũng dừng lại ở cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao, không thể tiến thêm được chút nào. Cho dù Tiêu Chính Văn có xuất sắc thế nào thì anh cũng chỉ là một con người, không thể đột phá lên cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương lúc mới hơn hai mươi tuổi. Hơn nữa, cho đến bây giờ, ân oán giữa Tiêu Chính Văn và năm đại danh sơn vẫn chưa kết thúc. Sở dĩ năm đại danh sơn vẫn không có động tĩnh gì là vì bọn họ vẫn chưa tìm ra được tung tích của Tiêu Chính Văn. Một khi tung tích của Tiêu Chính Văn được công khai thì chắc chắn Tiêu Chính Văn sẽ bị đuổi cùng giết tận. Chính vì cân nhắc đến sự an toàn của Tiêu Chính Văn cho nên Đông Phương Tuyết Ngưng mới quyết định giữ bí mật này cho Tiêu Chính Văn. Bước đến cửa tiệm ngọc, Đông Phương Tuyết Ngưng quay đầu nhìn lại, cuối cùng thở dài một hơi rồi xoay người rời đi. Đông Phương Tuyết Ngưng rời đi chưa đến mười phút thì Chu Lâm Lâm lại chạy ra sân sau, vẻ mặt hoảng sợ nói: “Anh Tiêu, không hay rồi, lại có người tới tìm anh!” Hả? Tiêu Chính Văn khẽ cau mày. Từ biểu hiện của Chu Lâm Lâm, không khó nhìn ra lai lịch của người kia nhất định không tầm thường! “Bảo người đó đến sân sau gặp tôi”. Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói. Chu Lâm Lâm do dự một hồi, định nói mấy lần, nhưng cuối cùng vẫn làm theo lời Tiêu Chính Văn, dẫn một ông lão ra sân sau. Tiêu Chính Văn ngẩng đầu nhìn về phía ông lão rồi khẽ gật đầu. Mặc dù nhìn ông lão khoảng ngoài tám mươi tuổi, nhưng tuổi thực của cụ ta chắc chắn còn hơn thế. Hơn nữa, cử chỉ và điệu bộ của ông lão đều mang một cảm giác hòa nhã không gì sánh được. Điều này cho thấy ông lão này ít nhất cũng có thực lực đạt cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao. Tiêu Chính Văn nhìn chằm chằm ông lão, ông lão cũng nhìn Tiêu Chính Văn, cho đến khi đến gần, ông lão mới chắp tay nói với Tiêu Chính Văn: “Này cậu bạn, trước đây tôi đã đắc tội với cậu, đều trách tôi già rồi hồ đồ, cho nên mới phái hai tên ngốc đến trước!