Tiêu Chính Văn không quan tâm tới ánh mắt thăm dò của Quý Sương Nhi mà chậm rãi đi tới sô pha rồi ngồi xuống, bình thản rót một tách trà và uống. “Ngoại trừ vẻ ngoài, anh còn giống chú năm của tôi ở điểm nào chứ? Anh thật sự khiến tôi quá thất vọng!” Cuối cùng Quý Sương Nhi cũng lên tiếng, chỉ là trong ngữ điệu ngập tràn vẻ bất mãn. “Thứ cô đang muốn nói chắc là khí thế bá đạo nhỉ?” Tiêu Chính Văn cười nhạt nói. Quý Sương Nhi bật cười lạnh lùng, gật đầu đáp: “Không sai, đó là loại khí thế bá đạo mà chỉ người nhà họ Quý mới có, không giống với kiểu bá đạo của lũ dân thường mấy người!” Lúc nói chuyện, trong ánh mắt của Quý Sương Nhi còn tăng thêm mấy phần uy nghiêm! Tiêu Chính Văn khẽ mỉm cười, khí tức khắp người đột nhiên biến đổi, trong ánh mắt cũng lộ ra mấy phần khí chất quân vương tung hoành thiên hạ. Vốn dĩ Tiêu Chính Văn là vua Bắc Lương, trước đó Tiêu Chính Văn có khí thế như thế nào? Đâu phải là thứ mà Tiểu Thái Tông có thể so bì được? Chỉ là bây giờ tính khí của Tiêu Chính Văn đã có biến đổi rất lớn, sau khi lĩnh hội được các cực của tự nhiên thì khí chất lạnh lùng tự nhiên sẽ mất đi theo! Thế nhưng càng là như vậy thì đẳng cấp lại càng cao! Đây là thứ mà người ở cấp bậc như Quý Sương Nhi vĩnh viễn không thể lý giải được! Giống như một người chưa trải sự đời, mãi mãi sẽ không hiểu được, chỉ có những người trầm mặc ít nói mới có thực lực thật sự. Mà những kẻ khua môi múa mép đủ kiểu chẳng qua chỉ là tên hề nhảy nhót mà thôi! “Dù anh cố hết sức ngụy trang thì vẫn còn kém nhiều lắm, nếu gặp đám người kia thì thậm chí anh có thể sẽ bị bại lộ chỉ trong vòng một phút!” Quý Sương Nhi bất lực lắc đầu nói. “Sao phải ngụy trang, dù nhận ra được thì bọn họ dám làm gì chứ?” Tiêu Chính Văn bình thản mỉm cười, hoàn toàn không bận tâm tới chuyện này! “Cái gì? Bọn họ dám làm gì ư? Anh có biết những người tới hôm nay là ai không hả?” Quý Sương Nhi đứng phắt dậy, lạnh lùng chất vấn Tiêu Chính Văn. Tiêu Chính Văn vừa uống trà vừa điềm nhiên nói: “Ồ? Người nào cơ?” “Núi Nga Mi, viện trưởng Quách Trường Phong của Thiên Đạo Viện, hơn một trăm năm trước, người này đã dựa vào sức mình chiến đấu với ba cao thủ trong truyền thuyết của Vy Hào!” “Viện trưởng của Bách Kiếm Viện ở núi Tung – Trâu Vọng Hải, người vào bảy mươi năm trước đã một mình xông vào thủ đô Vy Hào chém giết khắp nơi!” “Còn cả núi Côn Luân, Triệu Thiên Hoà – đệ tử của đệ tử tiền bối Nhạc Trung Kỳ đã đột phá lên cảnh giới Thiên Thần từ năm mươi năm trước, bây giờ chính là một trong số Thập Đại Cung Phụng của núi Tung!” “Còn cả, Hằng Sơn, Thiên Sơn…”