Bây giờ không thể cứ nhắc lại chuyện cũ. Thế nên năm đại danh sơn mới liên kết với Võ Thần Tông nghĩ ra cách này. Dù sao năm đại danh sơn cũng không biết trong Thiên Tử Các ở Long Kinh xa xôi còn một bia tưởng niệm ghi lại chiến công của Tiêu Chính Văn. Chuyện này cũng là do Võ Thí Thiên tiết lộ cho năm đại danh sơn. Sau khi biết được tin tức này, năm đại danh sơn lập tức tìm được sơ hở mới. Chỉ cần đẩy ngã bia tưởng niệm này thì những chiến công của người nhà họ Tiêu đều sẽ bị lật đổ. Bên trong này tất nhiên cũng có cả bản thân Tiêu Chính Văn. Thật ra lúc tin tức này vừa công bố thì trên mạng đã diễn ra một cuộc thảo luận cực kỳ sôi nổi. Nhiều người dân đã nhìn ra được ý đồ của năm đại danh sơn, họ chẳng qua chỉ muốn phủ nhận mọi thứ mà Tiêu Chính Văn làm cho Hoa Quốc mà thôi. Thậm chí còn ác ý bôi nhọ Tiêu Chính Văn. “Tôi cũng có mặt ở trận chiến ngày hôm đó của vua Bắc Lương, các người dựa vào đâu mà phủ nhận chiến công vua Bắc Lương”. “Lần liên quân năm nước sắp tấn công vào Long Kinh, nếu không phải nhờ vua Bắc Lương liều mình thì bây giờ các người đã trở thành quỷ dưới đao của liên quân năm nước rồi, giờ lại muốn quay ngược về sỉ nhục vua Bắc Lương à? Các người còn lương tâm không vậy?” “Các người lành vết thương nên quên đau rồi à? Lẽ nào các người không sợ lần sau khi cường giả ngoài lãnh thổ có mưu đồ bất chính với Hoa Quốc, vua Bắc Lương sẽ không xuất hiện vì Hoa Quốc nữa sao?” Sau khi đọc mấy bình luận này, Lạc Trường Sinh ở trong học viện kiếm thuật Thiên Sơn cười khẩy nói: “Dìm hết tất cả mấy bình luận hô hoán của chúng xuống cho tôi”. Không đến mấy phút sau, trên mạng xuất hiện một tốp thủy quân. “Xì! Khoảng thời gian trước chẳng phải đã có người tiết lộ ra đó sao? Người đấu với cường giả ngoài lãnh thổ trong trận chiến đó rõ ràng là ông lớn của phái Quang Minh – Hạo Thiên, có liên quan cái quái gì đến Tiêu Chính Văn chứ”. “Đúng thế, loại người mua danh trục lợi như thế này không hề xứng được lập bia tế gia tộc trong Thiên Tử Các”. “Quốc Vận Hoa Quốc chúng ta sẽ thịnh vượng. Dù không có Tiêu Chính Văn, mọi người nghĩ cường giả ngoài lãnh thổ có thể làm gì được chúng ta sao? Ngay cả khi chuyện tương tự xảy ra thêm một trăm lần cũng không đến lượt Tiêu Chính Văn ra mặt”. “Đúng thế, Hoa Quốc chúng ta chẳng thiếu gì, chỉ thiếu anh hùng thôi”. Với lời lẽ sắc bén của đám thủy quân này, chẳng mấy chốc những lời phản đối đều bị dìm xuống. Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn màn hình, lạnh nhạt nói: “Chuyện này vẫn chưa đến lượt tôi hay cô chen vào được, bia tưởng niệm đã ở trong Thiên Tử Các thì người có thể quyết định chỉ có một mình Thiên Tử”. “Nhưng… anh Tiêu, ngộ nhỡ Thiên Tử không chịu được áp lực từ mọi phía thì…” Chu Lâm Lâm thậm chí không dám tưởng tượng. “Nếu Thiên Tử đưa ra quyết định thì tôi hay cô có thể thay đổi được sao? Nhớ lấy, võ tông không bao giờ có thể thay thế giới chính trị, đây là giới hạn. Chúng ta cũng phải tuân theo”. Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.