Trước đây Triệu Thiên Hòa đã từng bị Tiêu Chính Văn tát ở trước mặt mọi người, lần này lại thấy Tiêu Chính Văn đến làm hỏng chuyện tốt của ông ta, lửa giận trong lòng ông ta lập tức bùng cháy. “Nhà họ Quý cũng lo chuyện bao đồng quá nhỉ? ” Triệu Thiên Hòa vừa nói, vừa nhìn thẳng vào ông cụ Quý phía sau Tiêu Chính Văn. Tuy rằng Triệu Thiên Hòa cũng kiêng dè trước thực lực ghê gớm của Tiểu Thái Tông, nhưng bây giờ đã khác xưa rất nhiều. Các cao thủ của năm đại danh sơn đã trở về, hơn nữa đã có cao thủ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương trấn giữ ở năm đại danh sơn. Thực lực của Tiểu Thái Tông tất nhiên rất đáng sợ, nhưng so với cao thủ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương thì vẫn còn chênh lệch rất lớn! Vì vậy, hôm nay Triệu Thiên Hòa nói chuyện cũng tự tin thêm vài phần. “Người trong thiên hạ quản chuyện thiên hạ, nhà họ Quý chúng tôi cũng chỉ muốn đến xem rốt cuộc võ tông định xử lý mấy người này như thế nào!” Ông cụ Quý chỉ vào đám người Yamamoto Keiichi. Nghe vậy, Triệu Thiên Hòa không khỏi cau mày, nói với ông cụ Quý: “Ông Quý, đám dân đen kia không hiểu chuyện, lẽ nào cả ông cũng không hiểu chuyện thế sao?” “Bây giờ thú dữ của vùng ngoài lãnh thổ đang hoành hành khắp nơi, nếu không hợp tác với Vy Hào mà chỉ dựa vào bản thân chúng ta thì ai sẽ bảo vệ một đất nước rộng lớn như Hoa Quốc đây?” “Bảo vệ thế giới mới là trọng trách mà võ tông chúng tôi nên gánh vác, vì sự bình yên của Hoa Quốc hãy bỏ qua những ân oán cá nhân trước mắt đi!” Triệu Thiên Hòa dõng dạc nói, như thể người có lỗi không phải là ông ta, mà là những người của nhà họ Quý. “Cái gì? Bảo vệ thế giới? Ông đánh quản lý cũng được xem là bảo vệ thế giới sao?” Tiêu Chính Văn chỉ vào người quản lý bị đánh, lạnh lùng chất vấn. “Cậu chủ năm, tôi nhắc nhở cậu, ở Hoa Quốc đã xảy ra chuyện thú dữ làm con người bị thương, hơn nữa, người đến vùng biển tối qua cũng không phải lực lượng chiến đấu hàng đầu từ bên Vy Hào!” Triệu Thiên Hòa nói với giọng điệu đe dọa. Nhưng khi ông ta vừa dứt lời, ánh mắt Tiêu Chính Văn đã hướng về phía Yamamoto Keiichi. Lúc này, Yamamoto Keiichi đang nhìn mọi thứ trước mặt với vẻ chế nhạo, không hề hốt hoảng. “Nếu các người không quan tâm đến việc hàng vạn người dân Hoa Quốc sẽ bị chết thảm dưới miệng thú dữ, thì có thể giết tôi, dù sao võ sĩ Vy Hào chúng tôi chưa từng sợ chết!” Yamamoto Keiichi chủ động thách thức. Hắn cho rằng dù thế đi nữa thì Tiêu Chính Văn cũng sẽ không dám động đến một cọng lông của hắn. Nhưng khi giọng nói của hắn vừa dứt, Tiêu Chính Văn đã lướt tay trong không trung, Yamamoto Keiichi lập tức bị một lực hút mạnh mẽ hút lên, cơ thể hắn không tự chủ mà bay về phía Tiêu Chính Văn. “Bốp”. Một tay Tiêu Chính Văn bóp lấy cổ Yamamoto Keiichi. “Cậu chủ năm! Đừng làm bậy!” Triệu Thiên Hòa vội rống lên với Tiêu Chính Văn.