Mọi người có mặt ở đó đều đưa mắt nhìn nhau. Thấy mọi người đều gật đầu ra hiệu cho Elkant, ông ta mới lấy hết can đảm nói: “Cậu Tiêu, mặc dù người Âu Lục chúng tôi không hiểu lễ nghi của phương Đông, nhưng…” “Chúng tôi cũng biết không thể để cậu giúp không công”. Nói rồi Elkant dời tầm mắt nhìn sang đám người Locke Thetis. Chuyện này vốn dĩ không liên quan gì với gia tộc Kanter nên gia tộc Kanter không định trả một xu nào. Locke Thetis thận trọng lấy một cái hộp gỗ nhỏ từ trong túi ra, sau khi mở nắp vội cười nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, đây là chút tâm ý của chúng tôi, mong cậu nhận cho”. Tiêu Chính Văn liếc nhìn năm cây hoa Tử Tiêu trong hộp, cười khẩy nói: “Tâm ý? Không cần đâu, cất vào đi”. Nghe nói thế mọi người không khỏi sửng sốt. Năm cây hoa Tử Tiêu đã là món quà quá đắt giá với họ rồi. Phải biết là dù ở Âu Lục thì hoa Tử Tiêu cũng cực kỳ khó tìm. Năm cây hoa Tử Tiêu này vẫn là do mấy gia tộc lớn nhịn đau góp lại. Nhưng không ngờ lại không lọt vào mắt Tiêu Chính Văn. “Cậu Tiêu, thật ra chúng tôi có thành ý thật, cho dù cậu có yêu cầu thế nào, chúng tôi đều có thể cố gắng đáp ứng”. Nhiệm vụ lần này của Kanter là trung gian giảng hòa. Thế nên dù Tiêu Chính Văn ra lệnh đuổi khách, ông ta cũng phải cứng rắn giao tiếp. Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhìn hai ông cháu gia tộc Kanter cười khẩy nói: “Năm cây hoa Tử Tiên cũng quá tầm thường với Hoa Quốc tôi”. “Nghĩ chắc ông cũng rõ, sáng hôm nay Vy Hào đã bị chiếm đóng, chỉ trận này trên dưới Vy Hào gần hai trăm cây hoa Tử Tiêu đều đã thuộc về Hoa Quốc”. Nghe anh nói thế, mọi người không khỏi nuốt nước bọt. Hai trăm cây? Lấy hết số còn lại của mấy gia tộc lớn góp lại cũng không nhiều như thế. Thật ra Tiêu Chính Văn cũng không hề nói khoác, mặc dù bây giờ còn có người võ tông đang “tìm và thu gom” ở Vy Hào, nhưng con số này chỉ có nhiều chứ không ít. Hơn nữa Tiêu Chính Văn cũng không phải không biết chuyện xảy ra ở Âu Lục. Trước đó Long Ngao và Tần Vũ đã kể lại hết mọi chuyện lớn xảy ra gần đây của Âu Lục cho Tiêu Chính Văn. Như Elkant đã nói, lúc này Âu Lục cũng gặp vấn đề giống Hoa Quốc. Lâu đài Versailles đang đóng vai năm đại danh sơn của Hoa Quốc. Không bao lâu nữa quyền lực của Âu Lục chắc chắn sẽ rơi vào tay lâu đài Versailles. Hơn nữa lần này người xảy ra mâu thuẫn với mấy người Long Nguyệt chính là lâu đài Versailles. Từ lần trước sau khi Tiêu Chính Văn dẫn quân dẹp yên bọn Man Di, địa vị của võ giả Hoa Quốc trên thế giới đã cao lên không ít. Lại vì linh khí được khôi phục, lượng lớn tài nguyên trong nước gần như đều bị năm đại danh sơn chiếm hết, không ít võ giả Hoa Quốc chỉ đành vượt đại dương xa xôi ra khỏi Hoa Quốc đều phát triển.